Làm dâu: Cứ bơ đi mà sống!
Có một câu “ranh ngôn” cải biên mà tôi nghĩ, chị em nào khi bước chân vào nhà chồng cũng nên nghe qua. Đó là “Chồng mình là con người ta. Suy ra tính lại chẳng bà con chi”. Nghe thì có vẻ bạc bẽo và buồn cười, nhưng đấy chính là sự thật không thể nào chối cãi.
Nhiều người sẽ bảo, chưa gì đã tính toán với chồng, thì làm sao có thể trở nên một thành viên trong gia đình chồng? Nhưng có một thực tế đáng buồn rằng, đa số nhà chồng đều coi con dâu là “địch” chứ không phải “ta”, luôn săm soi, xét nét và chờ đợi được coi “phim hay”, “kịch hay” do nàng dâu mang lại.
Tôi đã và đang làm dâu, và là con ruột của một bà mẹ có đến mấy đứa con dâu. Tôi hoàn toàn không hiểu, vì đâu, mẹ tôi vốn không phải là người khắc nghiệt, hay bắt bẻ, nhưng với con dâu, cuối cùng vẫn không thoát khỏi cái vết xe đổ của các bà mẹ chồng. Tôi đã từng nhiều lần khuyên mẹ, đừng nên khắt khe quá, hãy cứ coi dâu như là con, mẹ tôi vẫn “ờ ờ, biết chứ”, nhưng cái cách đối đãi với mấy chị em dâu trong nhà vẫn luôn làm tôi cảm thấy bất nhẫn. Trong nhà, tôi còn có một đứa em gái chưa chồng. Nó cũng coi các chị dâu như thể kẻ cướp mất mấy ông anh trai của mình, cái gì cũng tỵ nạnh, hơn thua, chấp nhặt. Nhiều lần thủ thỉ nhắc nhớ em về một cái ngày nào đó, em cũng sẽ là dâu nhà người, nhưng em gái tôi vẫn không bỏ được cái tính đành hanh của nó… Đành dặn các chị em dâu của mình rằng, thôi thì chín bỏ làm mười, cứ mặc kệ những dèm pha kia đi mà sống, chứ nếu để bụng, chẳng lẽ mang chính hạnh phúc của mình ra mà đánh đổi? Đáng không?
Tôi vẫn nhớ ngày đầu tiên sau đám cưới, vừa đi trăng mật về tới nhà, là mẹ chồng tôi đã nói ngay rằng, đi chơi về rồi thì xuống nấu cơm chiều đi chứ, còn đợi ai hầu nữa! Câu nói ấy đã làm tắt phụt bao nhiêu cảm giác muốn “hòa đồng, coi nhà chồng như nhà mẹ ruột” của tôi lúc ấy. Tôi vốn say xe, và một hành trình dài gần ba trăm cây số làm tôi mệt lử. Nhưng tôi đã im lặng không than van hay bày tỏ, lặng lẽ vào bếp, bắt đầu hành trình là một thành viên “hờ” của cả nhà chồng.
Tôi không quên những ánh mắt dòm ngó dành cho mình, nhất cử nhất động của tôi đều không thoát khỏi cảm giác bị soi rất kỹ. Nhưng may thay, tôi đã nhận thức rất rõ vị trí của mình, là dù có thế nào, họ vẫn coi mình là “dâu”, chứ không phải “con”. Nên tự bảo vệ bản thân, tự lo cho mình, phòng thủ từ kinh tế cho tới mọi thứ khác là điều không bao giờ dư thừa. Chồng không phải là đồng minh trên “mặt trận” này. Càng chẳng nên cái gì cũng sẻ chia tâm sự, cởi mở hết mọi ruột gan của mình với phía nhà chồng. Tôi đã có kinh nghiệm xương máu về việc này. Lần đó, mẹ chồng thân mật hỏi, vợ chồng tôi dành dụm được nhiều ít, nói cho mẹ mừng, chứ mẹ chẳng xin đâu mà sợ. Tôi đành thốt ra một con số, tất nhiên là thấp hơn thực tế nhiều. Chẳng được mấy hôm, có ngay một bà chị chồng từ quê vô hỏi vay tiền, câu trước câu sau đã lộ ra rằng, mẹ nói đấy, chứ chị cũng không biết là vợ chồng em có tiền để mà hỏi mượn! Thật là…
Làm sao có thể thoát khỏi ảnh hưởng của mẹ chồng, em chồng, để không phải mệt mỏi đối phó từng ngày, từng ngày? Từ kinh nghiệm của đời mình, tôi đã chỉ cho các chị em dâu một chiêu cực kỳ đơn giản, rằng “cứ bơ đi mà sống”. Để ý làm gì, dành tâm trí đấu đá nhau mà chi? Một khi thâm tâm bạn hiểu rõ, nhà chồng thì muôn đời vẫn là nhà chồng, họ chẳng thể nào đón nhận bạn bằng tình thân ruột thịt, thì hà cớ gì bạn phải lăn tăn cho khổ mình khổ người? Tôi không tin rằng, có một gia đình chồng đủ nào độc ác và kiên nhẫn để “đấu” với một cô con dâu chẳng buồn “động thủ”, luôn lấy chiến lược “mặc kệ” để mà sống bao giờ.
Theo Phunuonline
Chị nói đúng,cái cảnh mẹ ck làng dâu khác máu tanh lòng.
Toui k so canh me chog nang dau vi me chog toi k tot nhug cug k xau nhug ho hang nha chog lam toi ghe tom va so hai gia dinh toi k hp cug chi vi di co chu cau mo cua chog
đúng là mỗi người mỗi hoàn cảnh.c nói cũng đúng nhưng cũng có rất nhiều mẹ ck thương con dâu mà.đâu fải ai cũng giống ai.mình lại cảm thấy may mắn khi ko fải tranh đấu giữa mẹ ck nàng dâu
TỚ BƠ ĐI MÀ SỐNG NGAY TỪ NGÀY ĐẦU BƯỚC VÀO NHÀ CK, VÌ KHI ĐI HỌC, LẠI VỪA ĐI LÀM, CŨNG TRẢI QUA BAO NHIU LÀ ĐIỀU, KHIẾN MÌNH BIẾT DỪNG Ở ĐÂU.
May mắn là mẹ chồng mình rất thoải mái, tôn trọng quan điểm sỏ thích con cái. Tất nhiên là phải hòa nhập được với nhà chồng một cách thoải mái. Nhiều khi nói chuyện với mẹ như những người banj mà ko phải e ngại hay dè chừng vì mẹ chồng m chẳng soi mói như nhiều người khác.
TÔi chưa bao giờ thấy mc thương con dâu mc đó ở đâu cho tui thọ giáo 1 lần trong đời
Hoàn cảnh tuy k giốg c này nhưng suy nghĩ lại rất đúg ý mình :3 m chả sợ cảnh mẹ c nàg dâu mà lại ngán ngẫm cảnh chị c e dâu :)) chỉ biết săm soi, xét nét trôg phát hờn =))
Me ck chi thuong tui tien cua con dau thoi.
E rất thích câu cuối của c. Tôi k tin rằng có 1 gia đình ck nào đủ độc ác và kiên nhẫn để đấu với 1 cô con dâu k buồn động thủ.. phải chăng chiến dịch 3 không.. k nghe, k thấy, k biết .. chuẩn cơm mẹ nấu 🙂
Chuẩn đấy.
hay lắm ạ. e cũng phải học thôi. người e giờ cứ gầy teo gầy tóp vì hay suy nghĩ hay khổ tâm nhưng từ giờ phải phấn đấu mà học theo chị thôi
Mẹ ck thì vẫn mãi mãi là mẹ ck thôi. Có coi họ như mẹ đẻ thì họ cũng ko bao giò coi mình là con hết.
dạ, đồng tâm lý ạ. nhưng tính mình ngay thẳng nhiều khi chả nhịn được. rồi cơm chẳng lành canh chẳng ngọt. Đúng là cùng phận đàn bà mà dù già cũng chẳng biết nghĩ.
Con dâu thiˋ ma˜i mai cung chi la con dau ma thôi
Cũng khó để trách mẹ chồng vì người ta có sinh ra, nuôi dưỡng, chăm sóc mình từ bé đâu mà có tình cảm sâu nặng.
Hơn nữa đa số con trai đều yêu quý mẹ, bây giờ có vợ tình cảm bị san sẻ thì các bà ghen, cứ nghĩ con dâu cướp mất con trai, lấy hết tình cảm yêu thương của con trai nên cảm thấy khó chịu sinh ra để ý, soi mói
Lỗi buồn làm dâu mà biết làm sao
———–DÀNH CHO NHỮNG AI KHÔNG MUỐN BƠ!———-
Có một sự thật, cái câu “mẹ chồng nàng dâu” đã có từ lâu lắm rồi và cả cái câu “ranh ngôn” trên đây nữa. gần như đó là truyền thống, là máu của con người. ko loại trừ chính các bạn đang là con dâu bây giờ sau này sẽ trở thành các bà mẹ chồng nghiêm khắc hơn là mẹ chồng mình bây giờ. vậy tại sao?! Rất nhiều lí do:
1- Hầu hết, bà mẹ nào cũng “săm soi” vì nuôi dạy con gần như là thiên chức của mẹ, cộng với sự vất vả nuôi con khiến việc để ý từng li, từng tí và có phần nghiêm khắc. ko phải thiên vị, nhưng với con đẻ, việc để ý đó đã kéo dài hàng chục năm, mẹ đã hiểu con hơn lòng bàn tay, ưu điểm, khuyết điểm đã nắm hết, hơn nữa “gần chùa gọi bụt bằng anh”. còn con dâu thì khác, gần như là người lạ về ở với mình.
2- Các bà mẹ đã là vợ, luôn tự biết rằng vai trò của người vợ là chăm lo việc nhà, chăm lo cho chồng. các mẹ càng thuộc lớp cũ thì càng nặng quan điểm đó, các bà nghĩ mình thế nào, con dâu cũng phải thế. và có lẽ trước đây, bà nội của chồng bạn cũng khắt khe với mẹ chồng bạn hơn thế. và như mấy bạn đã nói: mẹ thương con gái nên phải “tử tế” với con rể, và mẹ cũng thương con trai nên đành khắt khe với con dâu. Đừng trách mẹ, nên trách chế độ phong kiến đã để lại hậu quả cho đến nay, vai trò của người phụ nữ, người vợ bị coi nhẹ hơn người chồng, người đàn ông.
3- Đặc điểm tính cách của đàn ông là có thể “kết bạn” với người hơn mình còn đàn bà thường đố kị: vì sao con rể thường được bố vợ, anh em trai vợ đối xử lịch sự còn con dâu- người đã lấy đi sự quan tâm, tình cảm của con trai, anh, em trai mình thường dễ tạo cảm giác ghen tị cho mẹ chồng cũng như chị e gái chồng.
Bài viết của add cũng đã nói, ngay cả mẹ ruột của bạn cũng đối xử với con dâu như thế mặc dù bà ko phải là người khắt khe…thật khó để thay đổi một nét “truyền thông”…còn rất nhiều vấn đề ngoài 3 lí do trên… có lẽ thay vì BƠ đi, các bạn nên:
1- thể hiện cho mẹ chồng mình là người đã được mẹ đẻ dạy bảo rất kĩ lưỡng, cũng biết thế nào là “công- dung- ngôn- hạnh” và cố gắng để càng “gần chùa” càng tốt. sự gần gũi là chìa khóa mở tất cả mọi vấn đề của mẹ chồng nàng dâu: tất nhiên, ngay chính các bạn sẽ thấy khó khăn… không phải riêng ai, từ ngàn xưa rồi mà.
2- Thể hiện rằng mình hoàn toàn có thể thay mẹ chăm sóc anh ấy, nhưng đừng có để bà thấy là mình đã lấy hết phần… kệ đi, nghĩ sao cũng được, cho bà thấy là mẹ à! con chỉ giúp mẹ chăm sóc anh ấy thôi. yên tâm, chồng bạn không nghĩ thế đâu.
3- Hơi khó, đây là cả một nghệ thuật cần kết hợp rất nhiều thứ: bạn không thể thả lỏng bản thân cho nó “xuống cấp” cho kém hẳn mọi người, cũng không thể làm mình nổi trội trong gia đình: theo tôi bạn cần: biết chăm chút cho bản thân nhưng là để cho gia đình chồng phải tự hào vì bạn đối với người ngoài. hãy để chồng quan tâm bạn nhưng đổi lại cho mẹ chồng thấy bà “mất đi” con trai nhưng bù lại một con dâu tuyệt vời hơn: hãy thực sự quan tâm mẹ hơn con gái mẹ, ban đầu không thuận lợi đâu, dần dần bạn sẽ thấy hiệu quả thế nào. thêm nữa, có thể bạn là người có trình độ, và bạn biết mẹ chồng có nhiều cái chưa đúng: hãy dùng trình độ của mình để “giúp” bà đừng cho bà nghĩ là mình “dạy” bà. sau này bạn cũng thế, cứ chờ xem. :p
NẾU BẠN ĐÃ ĐỌC ĐẾN ĐÂY, CÓ THỂ BÀI VIẾT KHÔNG CÓ ÍCH VỚI BẠN NHƯNG MÌNH TIN BẠN SẼ LÀ NGƯỜI CON DÂU TỐT! CHÚC BẠN LUÔN LUÔN HẠNH PHÚC!!!
Mình cũng đang phải bơ, 5 năm lấy ck là 5 năm nhẫn nhịn, lắm lúc chan nước mắt để nuốt cơm mà hàng xóm hỏi đến vẫn phải khen mẹ ck tốt, chu đáo…
Co day ban, nha chong minh, minh cang im lang ho cang lam toi, tra loi hay Không thi Cũng cho la minh hon~.chan lam, toi chon cach Ra di
Cứ tin mình đi, sau này các bạn sẽ còn cao thủ hơn các mẹ bây giờ. à cũng có thể khi đó xã hội đã có sự thay đổi…mong là vậy! :p
Cug canh ngo gjog nhau ca
Dạ, e cũng học cách im lặng cho qua chuyện cho dễ sống.nhưng cũng vì chữ im lặng mà e lại bị chửi. E đã viết từ nay sẽ im lặng mọi chuyện lên facebook ma bi chồng chủi cho cả buổi chiều rồi xưng hô một cách thô cộc. e giờ cũng không biết nói gì làm gì cho vừa ý chồng
Chuẩn lún, em cũng cứ nhịn rồi mặc kệ, chồng e cũng chẳng coi e ra gì, ông ý làm được bao nhiêu tiền cất giữ bao nhìu e cũng ko biết mà e cũng chẳng quan tâm
cu bo di ma song tot voi minh minh tot lai con ko thi thoi
Phải học theo chị chứ khổ tâm là thứ khổ nhất trên đời!!!! Mà khổ vì cái thứ ko đáng ấy…..
E cũng là dâu , lắm câu cũng tức ói máu . Thôi thì cứ bơ đi mà sống
Cam on bai viet da cho em bit cach lam dau,vi lau nay e cu nghi nha chong,me chong,ngoai chong nhu o nha me de,nhung e bit qua thai do doi xu ho ko xem minh nhu nguoi trong nha.
Đâu fai nhà ck nào cũng vậy đâu. Nhiều nhà còn coi con dâu hơn con trai ý chứ. Cái j cũng có mặt trái của nó. Tùy vào bản thân mình có thể thích nghi dc hay ko thôi
Mình thương mẹ chồng nên mẹ chồng rất thương mình