Tôi sợ hết hồn khi nghĩ chuyện có con
Nhiều người cho là tôi chỉ suy nghĩ nhất thời nhưng thực sự,tôi không thích có con và chồng tôi cũng vậy.
Bất cứ ai hỏi tôi rằng bao giờ có con và được tôi nói rằng tôi “không đẻ”. Họ đều tỏ ra vô cùng kinh ngạc và rồi rất nhiệt tình “thuyết phục” tôi: Bây giờ còn trẻ thì nghĩ thế thôi, Khi nào có con rồi sẽ thấy thích ngay hoặc Làm gì có ai mà không đẻ con….Nhưng sau nhiều năm thấy tôi vẫn “trơ vậy”, tất cả mọi người đều kết luận rằng tôi “Có vấn đề, chắc vô sinh, chắc bị hỏng…”. Thực sự, tôi hoàn toàn bình thường và chẳng có vấn đề gì về tâm lý hay sức khỏe cả. Chỉ đơn giản một điều: Tôi không muốn có con.
Tôi năm nay 32 tuổi, lấy chồng đã được 5 năm nhưng chúng tôi không có ý định có con. Khác vời nhiều phụ nữ khác, khi nhìn vào một người đàn ông, họ sẽ nghĩ “Đây sẽ là cha của con mình” hoặc như những người bình thường, họ sẽ “mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ”. Vậy nhưng khi tôi gặp chồng tôi bây giờ, tôi chỉ nghĩ “Đây là người đàn ông mình sẽ sống cùng suốt cuộc đời, mà không có con”. Tôi đã đúng. Anh hơn tôi 1 tuổi nhưng ai cũng bảo rằng chúng tôi là một cặp trời sinh. Trước khi lấy tôi, anh đã thú nhận, mình cũng chưa từng có ý nghĩ sẽ không có con. Vậy nhưng sau khi gặp tôi, yêu tôi, nghe những lời tôi nói, anh đã quyết định cưới tôi, kể cả khi tôi tuyên bố sẽ không đẻ con.
Khi về nhà chồng, thời gian đầu cuộc sống của chúng tôi rất thoải mái. Được nửa năm, bố mẹ chồng tôi bắt đầu đánh tiếng muốn tôi sinh cháu cho ông bà. Khi đó, tôi đã thẳng thắn nói thật “Con không muốn có con. Vợ chồng con không đi đẻ con”. Từ ngày ấy, cuộc sống của tôi trong gia đình chồng bị đảo lộn. Năm đầu, ông bà hỏi han, giục giã. Năm thứ hai, ông bà khuyên tôi đi khám xem có “hỏng hóc” gì không. Năm thứ ba, ông bà lu loa cho hàng xóm láng giềng, họ hàng gần xa rằng họ vô phước lấy phải cô con dâu như tôi, rằng tôi “dở người”, tôi “bỏ bùa con trai họ”…. Tôi không hiểu tại sao, cuộc sống riêng và những quyết định riêng của mình, lại phải khiến nhiều người nhọc công đến vậy.
Tôi không muốn đẻ con và đó là ý định nghiêm túc (ảnh minh họa)
Lý do đầu tiên khiến tôi không muốn có con, đó là tôi sợ đẻ và sợ phải mang thai. Tôi phải thú nhận rằng đến tận bây giờ, có những hôm tôi nằm mơ mình mang bầu mà khi tỉnh dậy, tôi sợ “hết hồn”. Nếu mang thai, tôi sẽ không thể kiểm soát được cơ thể mình. Rụng tóc, nở mũi, chân sưng phồng, bị trĩ và rất có thể khi đẻ, sẽ còn tiểu tiện ngay trên bàn đẻ.
Lý do thứ hai, đó là tôi không muốn có những cuộc tranh luận với chồng mình. Tôi biết nhiều người nói rằng đứa con là cầu nối giữa cha mẹ. Nhưng tôi cũng biết nhiều cặp vợ chồng, ly hôn và cãi nhau như cơm bữa cũng chỉ vì đứa con, vì từ khi có con, họ mới nhìn ra “bộ mặt thật của nhau”. Khi chúng ta còn chưa hiểu nhau, chưa thống nhất được quan điểm với nhau, chưa đủ vị tha cho nhau để tị nạnh “tại sao em phải chăm con còn anh được đi nhậu’…thì tốt nhất chúng ta đừng sinh con, để làm khổ nó, và khổ chính chúng ta.
Lý do cuối cùng, đó là tôi không muốn bó buộc. Tôi không phải kiểu phụ nữ của gia đình. Có câu nói thế này “Most people die at 25 and aren’t buried until they’re 75”. Tôi tạm dịch nghĩa là “Phần lớn mọi người đã chết ở tuổi 25, chỉ có điểu đến 75 tuổi mới chôn mà thôi“. Đó là câu nói tôi rất tâm đắc.
Rất nhiều người trong chúng ta sống “khổ” từ bé đến lớn, cho cả đến khi chết đi vẫn khổ. Khổ ở đây không phải về mặt vật chất mà khổ ở mặt tinh thần. Rất nhiều người đánh đổi tuổi trẻ để lao vào kiếm tiền, sinh con đẻ cái, nuôi nấng chúng, ngày ngày quanh đi quần lại với điệp khúc sáo mòn: kiếm tiên, nuôi con, kiếm tiền, lại nuôi con. Chúng ta theo con từ lúc nó mới sinh, đến lúc nó đi học, đi làm, lấy vợ, sinh con….mãi vẫn không hết lo, không hết việc để làm. Tôi rất sợ khi nhìn thấy những con người ngày ngày hối hả kiếm cật lực để ngồi trên đống tiền, những con người cứ hết giờ làm là về nhà cơm nước bỉm tã. Con nhỏ thì lo cho nó ăn ngon mặc đẹp, con lớn lại bon chen kiếm cho nó trường chuyên giáo viên xịn…Cuối cùng đến khi cuối đơì nhìn lại, chẳng sống được cho mình mấy ngày.
Tôi dám cá, chẳng ai muốn sống một cuộc đời nhàm chán như vậy. Vậy sao chúng ta không thay đổi? Tại sao chúng ta lại vẫn cứ đi theo lối mòn của loài người? Chúng ta sợ sự khác biệt, sợ khác với đám đông? Tại sao không dám tận hưởng cuộc sống? Tôi kiếm tiền vừa đủ và dùng số tiền đó để đi du lịch, khám phá những vùng đất mới và sống trọn vẹn từng phút của cuộc đời mình. Tôi muốn sống chậm rãi, muốn sống ngoài guồng quay hối hả bon chen để tận hưởng từng phút giây của cuộc đời mình, bên cạnh người chồng, người bạn tri giao của mình. Vậy là đủ.
Chúng tôi đã dọn ra khỏi nhà bố mẹ chồng và ở riêng. Ngày ngày chúng tôi đi làm, không áp lực, không thêm giờ. Tan làm, chúng tôi cùng nhau ăn những món ăn ngon tôi nấu, cùng xem bộ phim yêu thích, cùng ôm nhau ngủ. Vào những ngày cuối tuần nắng đẹp, chúng tôi sẽ cùng đạp xe đi ngắm trời ngắm mây, nếm những món ngon ở một vỉa hè thư thả. Khi buồn, chúng tôi lại cùng nhau xách ba lô và đến những vùng đất mới. Đấy mới là cuộc sống tôi hằng mong.
Chia sẻ của độc giả ở địa chỉ mail thuhuong…….@…………….
theo: eva
song nhu vay thi tot nhat dug noi ra lam j .lam mela dieu rat thieng lieng ma noi ra dc nhu vay la het thuoc chua rui.se co ngay hoi han voi nhung loi noi cua mjnh
Đây ko phải la suy nghĩ nhất thời mà là nông cạn và ích kỷ. Những lí do ban đưa ra chỉ la góc quá nhỏ của cs mà ko biet dc phần hạnh phúc lơn lao như thế nào khi được làm mẹ.
Mọi người nghĩ sao về người phụ nữ này…? Nếu mẹ bạn mà cũng có suy nghĩ giống như bạn thì làm gì có mặt bạn trên cõi đời này chứ.!
phụ nữ không muốn có con, đúng hay sai?
Có mẹ nào cảm thấy thế này không?
Có bạn nào chưa có con hoặc chưa gđ có ý nghĩ này không?
1 Tư tưởng tuyệt chủng!
nếu mẹ bạn cũng nghĩ như vậy thì sẽ ko có mặt bạn trên cõi đời này oy! niềm hạnh phuc của con ng ko chỉ có vậy đâu bạn ak?
Do khon nan, may chi biet song cho rieng may thoi a. Neu Cha Me may cung nghi nhu vay thi may co duoc sinh ra khong. Di huong thu roi khi ve gia chet trong co don.
Co con that dieu ky. Hanh phuc nhan doi va tinh yeu cua chung ta vi dai hon, vi tha hon va nhung ong bo se truong thanh va chin chan hon. Ban that nong can. Tao hoa von di da nhu vay ban ah. Ban co biet nhung ng vo sinh ho khat khao dua con the nao ko?
Tại sao bạn lại quá ích kỷ thế nhỉ.Cuộc sống đâu chỉ có niềm vui hưởng thụ, rồi có 1 ngày bạn sẽ chán đi du lịch, ăn ngon, bạn sẽ cảm thấy cô đơn thôi…cuộc sống thật hạnh phúc biết bao khi có tiếng cười của trẻ thơ, tôi thực sự cũng rất sợ đi đẻ, nhưng hiện tại tôi cũng đang có 2 cháu rất đang yêu.Tôi vui khi thấy con mỗi ngày, thỉnh thoảng vợ chồng có cãi nhau chuyện con cái nhưng chỉ chốc lát, tôi vẫn có thời gian giành cho con và cho ban thân mình.Tôi cũng thấy ko phải quá vất vả về việc vừa kiếm tiền vừa nuôi dạy con như bạn nghĩ.chông tôi bình thường thì rất lười nhưng nếu làm gì cho con anh ấy rất sẵn sàng.
Ban dau toi cung co suy nghi nhu chi, Luc di sinh dau don lam vi minh sinh thuong nhung cam giac be chao doi that hanh phuc.
Bạn không phải là giống cái mà chỉ là giống đực chuyển đổi thành giống cái thôi. Vì nếu là người phụ nữ thưc sự thì người phụ nữ đó đã không bao giờ coi thường hạnh phúc gia đình, sợi dây ràng buộc tình cảm mọi người trong gia đình chính là đứa trẻ, nó là con là cháu trong nhà, nhưng bạn ko quan tâm đến tức là bạn đang tự đánh mất hạnh phúc của bản thân mình, bạn có bao giờ nghĩ thực sự chồng bạn ko cần có con ko/
song nhu vay la ich ky qua.neu ai cung nghj nhu ban thi xa hoi nay co con ton tai loai nguoi nua k.
1suy nghi lam moi ng thaythat buon!chang co j dang iu hon em be dau!de dau 1 luc nhung hanh phuc vui ve ca doi!