Tại sao trẻ em Việt Nam biếng ăn và không quý trọng bữa ăn nhất nhì thế giới?

Câu trả lời rất đơn giản. Bởi vì chúng quá đầy đủ và luôn no nê. Bởi vì chúng được dâng lên tận miệng, phục vụ tận răng. Bởi vì chúng luôn bị bắt ăn thứ người lớn muốn và người lớn cho là “bổ”.

Tại sao đi đâu khắp Châu Âu, thế giới không thấy cảnh người lớn chạy theo đút từng thìa cháo, la hét ép con ăn như ở Việt Nam? Trong khi trẻ em Pháp không quẳng đồ ăn, tại sao đất nước ta nghèo mà các con chúng ta không biết quý trọng hạt cơm, miếng thịt, sẵn sàng nôn ra và bỏ bữa?

Bởi vì suy nghĩ “thời ông bà ba mẹ khổ vì thiếu ăn” nên thời nay, không thể để con cháu chúng ta đói dù chỉ một phút này.

Bởi vì bài học bài ca lao động chưa được hát lần nào, câu chuyện “ăn quả nhớ kẻ trồng cây” chưa bao giờ được kể. Các con cho rằng ăn uống là nhiệm vụ vụ của bố mẹ, không phải là quyền lợi của con. Ông bà bố mẹ hoặc bắt ép, hoặc chạy theo năn nỉ từng thìa từng muỗng như thần dân chạy theo vua dâng lộc.

Bởi vì sĩ diện của chính người lớn, xem con ai mập hơn bụ hơn, để chứng tỏ mình chăm con ngoan, nuôi con khéo.

Ảnh cắt từ clip Đày đọa trẻ mầm non của báo Tuổi Trẻ.

Cảnh những đứa trẻ vừa ăn vừa khóc vừa ói trên clip Đày đọa trẻ mầm non phẫn nộ dư luận thực ra không quá xa lạ. Mình đã thấy ngay ở trong nhà những đứa trẻ, với những ông bà thương cháu, những bà mẹ thương con.

Mình đã thấy cảnh bà mẹ vừa đút con ăn cơm, vừa nhét cho con miếng mít. Phải cho con ăn mít mới dụ con ăn được muỗng cơm.

Mình đã thấy những đứa bé cầm bịch bánh hay ly trà sữa hút rồn rột trước bữa ăn. Bao tử con rất bé nếu đã ăn dù một ít trước bữa ăn thì coi như là một bữa.

Mình đã thấy các mẹ chạy theo con như rượt bắt cướp chỉ để đút được muỗng cơm bé tí. Tiếng quát tháo lấn át tiếng la hét của con. “Ở nhà mình còn tát nó bốp bốp kia, ai bảo không chịu ăn!”

Mình đã thấy những bà mẹ vì sợ con đói nên ráng cho con ăn lặt vặt để con mập, không biết rằng con đang béo phì và biếng ăn sinh lý.

Mình đã thấy nhũng đứa trẻ bị nhồi ăn thêm vào bữa tối để đủ chất, không biết rằng năng lượng được tiếp thêm đó sẽ khiến con năng động, khó ngủ sâu. Lúc này mẹ quát con không chịu ngủ, thực ra lỗi là ở mẹ.

Đừng quát mắng, hãy để con được quyết định những gì mình ăn

Hãy cho con thấy ăn là niềm vui, là quyền lợi

Hãy cương quyết cho con nề nếp trên bàn ăn.

Đôi lúc khoan nhượng thì phải giải thích lý do và kiên quyết không lặp lại.

Tuyệt đối không vì “mắt long lanh” cầu khẩn xin vì con đói khi chưa đến bữa ăn mà khoan nhượng.

Lúc đó, bạn đã dính bẫy bọn trẻ.

Đây là câu chuyện của con mình

(8h sáng) Mẹ: Con ăn phở hay sanwich?

Con: Ăn Sanwich nha mẹ?

(Sau khi ăn nửa cái)  Con: Mẹ ơi!Con no quá.

Mẹ: Con đã chọn nó con phải có trách nhiệm ăn hết. Không là phí lắm. Để có một bữa ăn không phải dễ.

Con: Mà con ngán quá.

Mẹ: Con không ăn sẽ không có năng lượng và không thể chơi được.

Con: Con khoẻ mà.

Mẹ: Vậy con nhớ đó. Lát đói đừng đòi vì con đã bỏ qua bữa ăn của mình.

Con: Dạ (đắc thắng)

(10h) Con than thở: Mẹ ơi! Nửa các bánh sanwich của con đâu. Con đói quá.

Mẹ: Xin lỗi, con đã bỏ rơi bạn ấy và bạn ấy đã đi rồi. Con không quý bữa ăn qua rồi con phải đợi đến bữa trưa nhé.

Con: Hu hu con đói quá con sắp xỉu.

Mẹ: Mẹ đã nói rồi. Con không nghe mẹ thì con phải chịu hậu quả là “con sẽ mệt và đói”.

(11h30) Con xin mẹ cho con ăn. Con đói. Mẹ mua 4 cái bánh. Con ăn ngấu nghiến như bị bỏ đói lâu ngày mà còn xin thêm. Đến Nha Trang con ăn thêm hai chén cơm.

Con: Con phải ăn nhiều để có sức chơi ha mẹ? Con ăn rau không ăn cá kho.

Mẹ: Ăn rau là tốt. Ăn rau giúp con đẹp da mượt tóc. Nhưng con cần ăn cá để thông minh.

Con: Con thích ăn cá chiên không thích ăn cá này.

Mẹ : Con không thích thì ăn ít. Món gì cũng phải nếm và ăn một chút để biết các vị của nó.

Con ăn thử một miếng và thấy ngon nên chén sạch bát.

***

Làm mẹ, chúng ta học cách im lặng, để con tự do khi cần thiết. Làm mẹ, chúng ta học cách kiên quyết lúc này, và để mình mềm mại, ngọt ngào lúc khác. Làm mẹ, chúng ta học cách nuốt xót đau vào trong, để can đảm ra ngoài, nhìn con học thất vọng, học chấp nhận để thực sự lớn lên.

Làm mẹ, chúng ta học tâm lý con, học về sức khỏe và dinh dưỡng. Làm mẹ, chúng ta học cách lấy đi của chúng vật chất và cho chúng thật nhiều tình yêu thương.

Làm mẹ, không được coi là một nghề nhưng thật ra là đủ mọi nghề.

 

 

theo: yeutretho

41 thoughts on “Tại sao trẻ em Việt Nam biếng ăn và không quý trọng bữa ăn nhất nhì thế giới?

Leave a Reply

Or