Mẹ có dám buông tay để con khôn lớn?
Đôi khi nhiều bậc phụ huynh thấy khó hiểu với những lời khuyên dạy con “kì quặc” của các chuyên gia như tâm sự của mẹ trong câu chuyện trên. Với tình thương con dạt dào của các bố các mẹ, dù hiểu nhưng sao có thể dám…?!
Con ho sù sụ, đi khám bác sĩ bảo cứ để ho 3 tuần rồi sẽ hết. Trời ơi, sao bác sĩ dám? Con mỏng như cái lá, thầy bảo con chạy tới 6 vòng sân? Sao thầy dám?
Sáng chủ nhật, đón con mồ hôi nhễ nhại ở Sân Vận Động Phú Nhuận về, con bảo thầy yêu cầu con chạy 6 vòng sân bóng đá Phú Nhuận. Nghĩ gì, cái sân bóng 11 người, rộng mênh mông, đứng bên này nhìn bên kia như một cái chấm? Cái chấm của mẹ mới học lớp 3, có 21kg thôi, người mỏng teo như chiếc lá, chạy cà quắc cà quắc. Nhớ hôm đầu tiên nhìn thấy con chạy một vòng mẹ đã xót lắm rồi. Chỉ muốn băng ngang cái sân, qua phía đó, bồng chiếc lá của mẹ về nhà. Không thi thì đừng, hành xác thế này thì con sống làm sao?
Con kể, chạy 6 vòng sân, có lúc con muốn gục xuống, muốn xỉu luôn. Mẹ nghẹn thở, trời ơi, sao mà thầy dám cho con chạy tới 6 vòng chứ, trời lại nắng nữa, cái nắng 9h sáng của Sài Gòn đâu có đơn giản đâu. Con tôi ốm thì sao?
Nhưng mà con chả ốm, miệng tía lia, uống hết 2 chai nước. Về nhà, mới nấu được nồi canh, chưa nấu cơm xong, con lấy cơm nguội ăn luôn! Chiều con đi chơi Halloween với các anh chị trong chung cư, chạy nhảy hò hét như giặc suốt mấy tầng lầu.
“Sao mà dám?”
Có lẽ nào chỉ có mẹ mới không dám, còn các nhà chuyên môn thì dám?
Nhớ hồi xưa, khi con 2, 3 tuổi, ho hen sốt sổ mũi suốt, Bác sỹ Đoàn cứ kệ cho con ho, kệ con sốt, không cho thuốc cho thang gì hết, chỉ kê mỗi một chai nước muối xịt mũi. Bác bảo mẹ cứ để yên, đợt ho này sẽ kéo dài khoảng 3 tuần là tự hết. Ho tới 3 tuần, sao bác sỹ dám? Ông ngoại rên lên: “Bệnh viện gì có thứ bệnh viện không cho bệnh nhân thuốc là sao? Lỡ ho lâu ngày lan vào phổi thành viêm phổi thì sao?”. Vậy mà bác sỹ dám, và mẹ thì vừa khóc vừa nghiến răng làm theo.
Lại cũng là bác sỹ Đoàn còn bảo kệ cho con đói, bảo không ăn thì cất, không ép. Con gầy nhom, 1 tuổi 7,2kg, 2 tuổi 9,5kg, 3 tuổi có 11,7kg. “Sao mà dám?” Con đói quá con ốm thì sao? Rồi cái tính bướng bỉnh của con, con nhịn đói tới chết thì sao?
Tới tận khi con 8 tuổi mẹ mới dám lần đầu tiên cho con nhịn 2 bữa liền nhau. Tới tối, con khóc lóc xin ăn cơm, khi đó mẹ mới dám tin vào bản năng sinh tồn của con, rằng tụi nhóc chả bao giờ tuyệt thực tới chết cả.
Rồi khi con đi học, tất tật tần tân bạn bè con, bạn bè mẹ, anh em họ hàng, cả trường mẫu giáo, ai cũng học chữ trước. Không học trước thì mới vào lớp 1 con sẽ bị điểm kém, sẽ bị cô kỳ thị, bạn bè xa lánh. “Sao mà dám chứ?”. Nhưng rồi nhìn cô H.A buông tay cho anh Mộc tự học, tự soạn vở, rồi tự nhận điểm kém, mẹ băn khoăn hoài, nhưng rồi, cũng nghiến răng để con không học trước, kệ con bị cô giáo đì. Từ kinh nghiệm với con, tới lượt em Sim, mẹ đã dám hoàn toàn không học trước một trang nào hết. Tất nhiên, cũng ổn!
Thực ra làm mẹ, dứt núm ruột mình để sinh ra con, rất là nhiều lúc không dám. Không dám cứng rắn, không dám yêu cầu cao, không dám đòi hỏi, không dám tàn nhẫn. Nhiều lúc nhìn con khò khử, xanh lét, bầm dập, mẹ khùng lên, những mong cất con trở về tử cung của mẹ, nơi đó hẳn là an toàn tuyệt đối. Sự yếu mềm này chỉ có ở các bà mẹ, chuyên ở các bà mẹ. Chỉ có các bà mẹ mới không thiết tha gì khát vọng bá chủ, chỉ các bà mẹ mới tìm mọi cách né để con không đổ máu.
Nhưng mà, vẫn rất cần thiết để tách con ra khỏi biển tình thương đậm đặc của mẹ, vẫn rất cần thiết để giao con vào tay những người chuyên nghiệp, chuyên gia, huấn luyện viên, bác sỹ… 9 tháng mang bầu con, mẹ đã được làm mẹ. Còn họ, họ đã phải học 4 năm, 6 năm, cộng với làm việc và nghiên cứu biết bao năm để hiểu chuyên môn của mình. Vẫn phải để họ tung con ra bầu trời, nắng và gió và mưa và bão táp. Phải dám buông tay thì con mới lớn được.
Phải dám buông tay, con diều nhỏ của mẹ mới bay cao bay xa được!
Theo afamily
thằng lớn nhà mình học lớp 5 mà ko chịu ngủ riêng thế mà mình đi mấy ngày bây giờ ngủ một mình rồi sáng dậy tự cầm bát mua ăn sáng xong ôm cặp đi bộ đi học thương lắm nhưng kệ cho nó trưởng thành mình làm sao ôm mãi đc
Có lẽ nên thế chăng, Buông con ra cho con kôn lớn!!
Giống thằng ku nhà mình: 1 tuổi: 7,5kg; 2 tuổi: 10 kg. Nhìn xót lắm chứ. Nhưng thôi kệ, không ăn thì cất chứ biết sao. Ai cũng la sao mình không ép, sao biết nuôi con, nuôi con dỡ quá, bla bla. Có ai hiểu được lòng những bà mẹ có con còi chứ. Hic
Chắc phải hoc theo các Me thôi. Mình củng cố găngg ép con ăn mà cháu thì ko ăn.
Chắc phải hoc theo các Me thôi. Mình củng cố găngg ép con ăn mà cháu thì ko ăn.
Chắc phải hoc theo các Me thôi. Mình củng cố găngg ép con ăn mà cháu thì ko ăn.
Bé Cua .
Bé Cua .
Có lẽ nên vậy.cho con ra đời có thể tự đứng trên chính đôi chân của mình
Có lẽ nên vậy.cho con ra đời có thể tự đứng trên chính đôi chân của mình
nhỏ bạn mới kể, chị nó nuôi con theo kiểu Nhật, không ăn thì thôi, không ép cả ngày bé chỉ ăn chừng chén cơm nhỏ, bệnh, ho cũng không cho kháng sinh, uống sữa loại không ngọt, không béo … kết quả, 3 tuổi 8kg, mới bị ngất siểu ngày hôm bữa, BS đến nhà khám nói bị tuột đường do không ăn gì, … ai dám thì cứ chơi. Trẻ nhỏ mà không ép thử hỏi chừng nào mới tự giác ăn uống? cũng giống như kêu nó tự đi đến BS nhổ răng khi thấy nhứt răng, hay tự lấy co8m ăn khi thấy đói, coi nó chịu cái nào, thà nhịn luôn chứ không thèm ăn, riết rồi bao tử sẽ teo lại +++….
Mọi ng cứ nói mình là ng mẹ vô tâm nhưng mình cứ kệ đến bây giờ thì con mình rất tự lập khi cháu mới hơn 3 tuổi và 19 tháng hãy buông tay con ra đi các mẹ
Mọi ng cứ nói mình là ng mẹ vô tâm nhưng mình cứ kệ đến bây giờ thì con mình rất tự lập khi cháu mới hơn 3 tuổi và 19 tháng hãy buông tay con ra đi các mẹ
Con nhà mình cũng cho nhịn rồi nhưng chúng vẫn không chịu ăn vào bữa sau chán lắm. Ai còn mẹo gì giúp mình với.
Be nha minh cung vay ko chiu an ba ko cho an luon the la toi bua thay moi nguoi an nhao vo xin…ko cho an ko cho sua….doi tu xin an…bay gio 29thag 15ki..tu muc an ko an thi bo ep ko dc nen thoi cu cho no an khi nao no thich…
Be nha minh cung vay ko chiu an ba ko cho an luon the la toi bua thay moi nguoi an nhao vo xin…ko cho an ko cho sua….doi tu xin an…bay gio 29thag 15ki..tu muc an ko an thi bo ep ko dc nen thoi cu cho no an khi nao no thich…
Xem ra ox e cug tam li du con ko muon an nua thi dug ep, khj con doi tu khac se doi an ? Cag co be con se cag chag muon an tham chj se so hay…moi dau sot lam lam me I cug the so con doi thoi nhug gjo thi moi chiyen dau vao day tu tu me cug hieu con hon
Xem ra ox e cug tam li du con ko muon an nua thi dug ep, khj con doi tu khac se doi an ? Cag co be con se cag chag muon an tham chj se so hay…moi dau sot lam lam me I cug the so con doi thoi nhug gjo thi moi chiyen dau vao day tu tu me cug hieu con hon
Nhung theo minh nghi,co nghia la 1 chen com cho con an neu den luc nao do be cam thay no hoac het them an thi ngung,chung hon nua chen thi ok,nhung neu noi bo be doi be se tu them an,thi do la sai,vi be k co y thuc tu chu dong khi den bua an nhu nguoi lon,nen doi be doi an thi se giong nhu nhung nguoi tap an kieng hoac giam can!moi ngay cat giam bot khau phan an va tap nhin an roi bao tu be se quen va se mat cam giac muon an,luc do bao tu be se nam o co che nhin da quen va luoi hoat dong thi lam sao du chat va dinh duonh thi lam sao co suc khoe de van dong va len can duoc
Mình thấy như vậy là không ổn. Cún nhà mình đã hơn 4 tuổi rồi mà mình vẫn còn phải xúc cho từng thìa cơm, đút cho từng thìa sữa, thế mà vẫn còn không muốn ăn. Con mình không hề ham ăn tí nào cả, có đói thì cũng không đòi ăn, nếu ốm thì càng nhác ăn. Nhìn con ốm, không ăn được gì mình muốn rơi nước mắt ra chứ làm sao nỡ bỏ đói con 1 hay 2 bữa trong ngày được. Biết là mọi người vẫn nói rằng cứ bỏ đói là nó sẽ tự tìm lấy cái để ăn, nhưng làm sao mà làm điều đó được, tội nghiệp lắm. Phải chịu khó ép thôi, chỉ hy vọng lớn dần lên con sẽ thay đổi thôi.
Mình thấy như vậy là không ổn. Cún nhà mình đã hơn 4 tuổi rồi mà mình vẫn còn phải xúc cho từng thìa cơm, đút cho từng thìa sữa, thế mà vẫn còn không muốn ăn. Con mình không hề ham ăn tí nào cả, có đói thì cũng không đòi ăn, nếu ốm thì càng nhác ăn. Nhìn con ốm, không ăn được gì mình muốn rơi nước mắt ra chứ làm sao nỡ bỏ đói con 1 hay 2 bữa trong ngày được. Biết là mọi người vẫn nói rằng cứ bỏ đói là nó sẽ tự tìm lấy cái để ăn, nhưng làm sao mà làm điều đó được, tội nghiệp lắm. Phải chịu khó ép thôi, chỉ hy vọng lớn dần lên con sẽ thay đổi thôi.
Không thể như thế được, nếu nó không thích ăn thì cho ăn ít cũng được để đảm bảo năng lượng cho nó hoạt động chứ để nhịn như vậy mình không đang tâm
Cần phải học tập :))
Võ Thúy Liễu
Con tôi mà ăn yếu đi 1 ít là y rằng cứ nằm mệt, bữa sau cứ lả lướt. Phải cố ép 5,6 thìa cháo trong tiếng khóc,,yên dạ là cho mẹ đút ngon lành hết bát.xong là lại chơi như chó cún ngay dù có đang ốm đi nữa. Cứ thế thì làm sao tôi dám buông để con tự ăn đây,2 tuổi rồi….
con nha minh cang de doi no cang kh an.
con nha minh cang de doi no cang kh an.
Tran Thi Ha Giang Vũ Vu Tu Quyen cứ yên tâm nhé! quẳng cái cân đi mà vui chơi!
Hay wa
E cug nhu chj con bjeg an ghe la gan 3 tuoi ma cung hon 11kg.chj dam nhug e ko dam huxxxx
E cug nhu chj con bjeg an ghe la gan 3 tuoi ma cung hon 11kg.chj dam nhug e ko dam huxxxx
Mẹ sẽ thử dám cho con đi cô.con gái cố lên
Me cung se dam lam de con gai me tu lap tu nho
Me cung se dam lam de con gai me tu lap tu nho
Me cung se dam lam de con gai me tu lap tu nho
Bạn rất can đảm, mình rất rất muốn can đảm như bạn, nhưng mình k thể… Vì sao??? Không phải do mình k đủ can đảm, mà mình bị áp lực từ hướng khác… Con của mình nhưng chẳng giống con của mình, chẳng thể quyết định điều gì cho con…
Co buong tay con con moi truong thanh dc…dung wa om ap con ma khi roi tay me con se nhut nhat va yeu ot
Co buong tay con con moi truong thanh dc…dung wa om ap con ma khi roi tay me con se nhut nhat va yeu ot
Mình cũng yếu lòng, ko giám buông tay con, lúc nào cũng lo lắng sợ nọ sợ kia, mình cũng muốn thay đổi, ko biết có làm được ko nữa…
Mình dám buông tay cho con nhịn khi con ko muốn ăn, nhưng chồng mình lại ko dám cứ sợ con ốm ko tăng cân, cằn nhằn mình suốt stress lắm.
Mình dám buông tay cho con nhịn khi con ko muốn ăn, nhưng chồng mình lại ko dám cứ sợ con ốm ko tăng cân, cằn nhằn mình suốt stress lắm.
Quach Long nà