Thương vợ nhiều hơn sau khi vô tình nghe vợ nói chuyện điện thoại

Hai vợ chồng tôi lấy nhau được ba năm nay. Vì công việc hai vợ chồng chưa ổn định, nên cuộc sống có đôi chút khó khăn. Nhưng chúng tôi vẫn cố gắng động viên nhau phấn đấu. Tôi đi làm thuê cho một xưởng gỗ cách nhà 5km, còn vợ làm công nhân may cho một xưởng may gần nhà. Hai vợ chồng đi làm sớm tối, bé con 2 tuổi của chúng tôi gửi nhà trẻ, tối vợ về đón rồi lo cơm nước chờ tôi về ăn.

Nhiều khi nhìn thấy vợ con chẳng có quần áo mới để diện như người ta, tôi tự trách bản thân mình nhiều lắm. Tôi luôn bắt mình phải cố gắng kiếm được thật nhiều tiền đỡ đần vợ con, nhưng càng cố tôi lại càng bi thụt lùi lại. Vì hàng hóa dạo gần đây không bán được, nên tôi đi làm một tháng chẳng được bao nhiêu công.

Tình cờ một hôm do hết hàng được về sớm, may thay hôm ấy tôi được nhận lương. Tôi hí hửng chạy ra chợ mua ít đồ ngon về cả nhà liên hoan một bữa. Lâu lắm rồi gia đình nhỏ của tôi chưa được bữa cơm ngon. Về đến cổng, tôi đã thấy xe vợ dựng ở nhà rồi. Tôi nghĩ, sao hôm nay 2 vợ chồng được nghỉ sớm trùng hợp nhau thế. Cũng hay vợ về làm cùng tôi cho vui.

Định gọi vợ, nhưng tôi lại nghĩ để cho cô ấy bất ngờ. Đi vào chuẩn bị mở cửa thì tôi nghe thấy tiếng cô đấy khóc thút thít, hình như đang nói chuyện với ai đó. Đứng một lát nghe tôi mới biết cô ấy đang nói chuyện với mẹ vợ.

– Mẹ đừng nói thế. Chồng con tuy vậy thôi, nhưng anh ấy yêu thương vợ con con lắm. Bây giờ mẹ mà không giúp con, không cho vay tiền con biết trông mong vào ai?

– ………

– Con cũng khổ lắm chứ sung sướng gì đâu, mà mẹ lại trách con thế này thế nọ. Nhìn chồng người ta đi làm việc nhà nước con cũng thích lắm, nhưng anh ấy không xin được việc thì đành chấp nhận vậy.

– ……

– Mẹ có thương con, thương cháu thì mẹ cho con vay tiền chạy việc cho nhà con, chứ để anh ấy làm mộc mãi sao được. Học xong đại học mà để tấm bằng ở nhà cũng phí, nay có cơ hội thì mẹ bố mẹ cố gắng giúp con được không?

– …..

– Vâng. Con biết rồi ạ. Con chào mẹ.

Vợ vừa dập máy tôi lao vội vào ôm cô ấy. Cô ấy vừa nhìn thấy tôi đã lau vội hai hàng nước mắt, coi như không có gì xảy ra. Tôi ôm vợ vào lòng thủ thỉ nói vậy vợ.

– Cảm ơn em, đã nghĩ cho anh. Anh làm khổ mẹ con em nhiều quá. Từ nay anh sẽ quyết chí làm ăn không để hai mẹ con em phải khổ sở vì anh nữa. Anh xin lỗi.

– Không đâu, là em không tốt. Em không lo được cho gia đình, làm anh phải phiền lòng.

…..

Cứ thế hai vợ chồng tôi ôm nhau khóc trong thổn thức. Vì tôi, mà vợ phải bận tâm quá nhiều, vì tôi mà bố mẹ vợ đã nói cô ấy không ra gì…Tôi chợt nhận ra rằng sự hy sinh, tình yêu của vợ dành cho bố con tôi quá lớn. Tôi thật hạnh phúc và may mắn khi có được cô ấy. Những giọt nước mắt ngày hôm nay cô ấy rơi là vì tôi, sau này tôi sẽ không để cô ấy khóc nữa. Tôi sẽ khiến cô ấy cười, cô ấy được sống trong hạnh phúc, tình yêu thương bố con tôi mang lại cho cô ấy mà thôi.

Theo eva

Leave a Reply

Or