Thà là mẹ ác, tôi vẫn ép con ăn!

Xem video Mẹ ép con ăn bằng kim tiêm, tôi thấy mình cũng ác như bà mẹ đó vậy. Nhưng ác mà con vẫn ăn thì tôi thà là mẹ ác!

 Thà là mẹ ác, tôi vẫn ép con ăn!
Thà là mẹ ác, tôi vẫn ép con ăn! Ảnh minh họa: Internet.

Là độc giả thường xuyên của quý báo, tôi rất “kết” mục Mẹ việt dạy con. Sau khi đọc xong bài viết “Mẹ dã man ép con ăn bằng kim tiêm”, trong tôi xuất hiện hai tâm trạng khá mâu thuẫn.

Tôi cũng có một con gái hơn 3 tuổi, tôi rất hiểu nỗi lòng của các mẹ đang nuôi con nhỏ. Quả thật từ khi lấy chồng rồi sinh con, từ một người vô tư và thoải mái bao nhiêu thì đến nay, tôi trở thành một con người khác, hay lo lắng và căng thẳng bấy nhiêu. Ai đã từng làm mẹ thì sẽ hiểu, khi nuôi con, con ngoan, ăn được, hấp thụ tốt thì ai chả mừng. Nhưng phần lớn các mẹ mà tôi biết đều kêu khổ, khổ nhất là khâu cho con ăn.

Cháu nhà tôi thuộc dạng lười ăn. Mỗi bữa ăn mất khoảng hơn tiếng đồng hồ. Quả là cực hình cho cả tôi và bà ngoại. Nếu không ép cho cháu ăn, cháu cũng chẳng có nhu cầu, không ăn cũng chẳng sao, chẳng bao giờ đòi mẹ ăn cái bánh hay miếng hoa quả. Tôi thấy lạ, chả hiểu cháu sống bằng gì mà từ sáng đến chiều chỉ có một hộp sữa tươi. Do ăn ít, lại không hấp thụ được nên người tong teo, càng nhìn càng sốt ruột. Gần 3 tuổi mà cháu chỉ được gần 13kg. Chồng tôi luôn than vãn “cô nuôi con kiểu gì mà con càng lớn càng còi, còi nhất khu chung cư này đấy”.

Tôi làm đủ trò để cho cháu ăn. Nào là mở đĩa ca nhạc, cho chơi điện thoại, chơi trò mẹ con, bồng bế khắp nhà, mở tủ lạnh, mở vòi nước, nghịch đất (đất nặn thủ công), lấy đá lạnh… Chừng đó vẫn chưa ăn thua, tôi phải dùng tới biện pháp nịnh nọt, không được lại chuyển sang quát nạt, rối mắng chửi, dọa dẫm… Cứ thế, đến lúc hết bát cháo thì tay chân mỏi nhừ, mồm khô miệng nhạt. Quả là khổ trăm bề.

Anh trai tôi là bác sĩ, anh ấy phàn nàn rất nhiều về cách tôi cho con ăn. Anh bảo không nên ép cháu như vậy, cháu sẽ sợ bữa ăn, cứ để cho nó tự giác, nếu không được thì cứ kệ, khi nào nó đói sẽ tự đòi ăn. Nghe thì cũng lọt tai nhưng có ai làm mẹ mà không nóng ruột khi cả ngày con chẳng nạp cái gì vào bụng? Tôi vẫn làm theo ý của mình, vẫn cố gắng cho con ăn, ép con ăn bằng mọi cách, miễn là con ăn hết phần của mình.

Con tôi giờ được hơn 3 tuổi, tôi vẫn đang gồng mình đối phó với những bữa ăn của cháu. Ngày nào đi làm tôi cũng bị muộn giờ vì phải nán lại cho cháu ăn. Tôi cũng mày mò trên mạng, tìm hiểu các loại thuốc tiêu hóa cả tây lẫn ta về cho cháu nhưng tình hình vẫn không được cải thiện. Nói thật là tôi cũng chịu khá nhiều áp lực, đầu óc căng như dây đàn vì cái tội con lười ăn.

Vừa rồi đọc bài viết “Mẹ dã man ép con ăn bằng kim tiêm!”, dù chưa lần nào áp dụng hình thức đó nhưng tôi thấy mình cũng ác như một bà mẹ nào đó vậy. Nhưng ác mà con vẫn ăn thì tôi cũng không cần phải lăn tăn suy nghĩ nhiều. Chỉ sợ ép quá thì cháu trở nên sợ bữa ăn, cháu lại càng lười ăn hơn. Nhưng nếu không dùng biện pháp đó, con sẽ không chịu ăn… Lại cái vòng luẩn quẩn.

Hi vọng sau này với đứa con thứ 2, tôi sẽ thoát khỏi cảnh vừa cho con ăn, vừa biểu diễn văn nghệ.

 

 

theo: yeutretho

One thought on “Thà là mẹ ác, tôi vẫn ép con ăn!

Leave a Reply

Or