Nhật ký đi làm Hồ sơ sinh tại bệnh viện Phụ sản Hà Nội

Chia sẻ với các mẹ kinh nghiệm đi làm Hồ sơ sinh của mình nhé.

Hnay bạn Chun nhà mình đc tròn 36 tuần. Đã hẹn trước vs 1 chị chuyên làm dịch vụ tại PSHN, 8h38 mình có mặt ở nhà B2. Gọi điện alo cho chị thông báo về sự có mặt, nhưng hnay chị lại ko có ở viện, nên chị nhờ 1 cô (tên C) dẫn mình và 1 bạn nữa vào làm các thủ tục cần thiết.

Việc đầu tiên là mua sổ y bạ. Có lẽ, 2 chị ý tá ngồi ở bàn bán sổ y bạ là 2 người dễ chịu nhất trong tất cả những người mình gặp hôm nay. 2 chị ấy đưa mình quyển sổ y tế giá 5k và cho mượn bút, sau đó vẫn rất nhẹ nhõm tươi cười hướng dẫn điền thông tin. Bước đầu khá là hài lòng. Sự nhẹ nhàng của 2 chị ấy làm trời bớt nóng đi 1 tẹo!

Sau khi lấy sổ y tế, mình được hướng dẫn nhét 1 triệu vào quyển số khám, sau đó cô C bảo mình chỉ việc đợi để cô đi đăng ký xét nghiệm máu và nước tiểu. Nhìn thấy phòng chờ đông nghịt người, dưới cái nóng trên dưới 38 độ, mình tự thấy bản thân có vẻ may mắn hơn những mẹ đang ngồi quạt lấy quạt để ngoài kia. Để có được đứa con ko hề đơn giản.

article_56385

9h17′, các giấy tờ thủ tục hoàn thành, cô C đưa 2 đứa lơ ngơ (đều có con lần đầu ạ) vào phòng xét nghiệm máu. Cô hỏi sáng nay có ăn gì ko? Em kia thì uống hộp sữa, còn mình thì uống 1 chai lavie, cô trách “sao ko ăn đi, đói lả thì sao?”. Mình tưởng xét nghiệm thì ko đc ăn??? Cô giải thích “ăn 1 chút ko ảnh hưởng nhiều đến kết quả xét nghiệm đâu”, và bảo chồng mình đi mua bánh cho mình.
Lúc chồng đi thì mình đc gọi vào lấy máu. Mình phải thừa nhận mình là 1 đứa chết nhát, sợ kim tiêm hơn cả sợ ma, nhưng hnay lại hùng hổ xăng xái vào lấy máu như kiểu vào nhận lương. Chắc là cũng muốn lấy le vs em kia. Sĩ diện mà. Nhìn vào cái biên lai thì biết lấy máu xét nghiệm viêm gan B thì mất 600k. Nhưng đã nộp 1 triệu nên ko phải đóng thêm bất kỳ cái gì nữa, lại ko phải chờ, cảm thấy 1 chút tội lỗi.

Không thể tưởng tượng đc, cái phần khó nhất vs mình lại là phần xét nghiệm nước tiểu. Tại sao bình thường mình đi vệ sinh như vòi nước mà hnay mãi ko thấy mắc tè nhỉ? Lạ thật! Lại phải tu hết 1 chai lavie. Thấy vẻ sốt ruột của cô C và em kia, mình thấy mình thật là của nợ! Khoảng 15 20 phút sau, công trình kết hợp cả sức mạnh và trí óc của mình đã hoàn thành. Cái ống nghiệm lấy nước tiểu chỉ to bằng ngón tay, rất khó để lấy nước tiểu vào đó, may thay mình lấy đc 1 cốc nhựa trong nhà vệ sinh, rửa thật sạch và nhờ chồng lau thật khô, cuối cùng nửa ống nước tiểu đã đc sản xuất. Lần sau, mình sẽ lấy nước tiểu trước ở nhà, đến chỉ cần đổ vào là xong, chứ đúng là đi vệ sinh trong cái nhà vệ sinh bẩn ơi là bẩn, lại ko có khoá, cảm giác rất là…bí tiểu!
2 bác sĩ và 1 y tá ở phòng xét nghiệm máu và nước tiểu mình nghĩ là nên đi khám tai, hoặc miệng cũng được. Lầm lì hỏi gì cũng ko thưa. Mình kiểu rất nịnh bợ tươi cười, đáp lại là 3 bộ mặt như đâm lê. Quê quá!

Xong công trình “Máu và nước tiểu”, 2 con bò đeo nơ được cô C đưa đi siêu âm. Nhiều người ngồi ở ngoài chờ, bọn mình lại được “đặc cách” vào trước (cúi mặt, em xin lỗi). Trong phòng siêu âm có 3 người: 1 bác sĩ SA, 1 bác sĩ ngồi đằng sau bác sĩ siêu âm, và 1 chị bác sĩ ngồi đăng ký đang chơi ipad. Có 1 bạn ngó vào hỏi bao giờ đến lượt, chị bác sĩ nói “nộp hoá đơn rồi ra ngoài chờ” bằng quả giọng rất nhỏ. Bạn ấy phải hỏi lại thì ơn trời, chị ấy đã nói to hơn “nộp hoá đơn vào đây, điếc ah?”. @@. Ặc!

Mình được lên bàn siêu âm ngay sau đó, trong khi ở đó đã có 3 chị mặc áo phụ sản ngồi đợi, mình thẽ thọt “thôi để 3 chị khám trước cũng được ạ.” Đáp lại mình là vẻ mặt rất khó chịu của chị Ipad “có làm hay ko đây?”. Dạ làm chứ ạ, làm ngay và luôn! =.,=

Vèo vèo khoảng chừng 1′, mình đc siêu âm xong và trong tờ giấy ghi Chun đc 2200gr. Như vậy là suy dinh dưỡng rồi còn gì? @@ Thế nhưng ko thấy bác sĩ lưu ý cái gì. Cũng sợ ko dám hỏi. Đi ra ngoài đưa kết quả SA cho cô C, cô bảo sao bé thế đc??? Quái lạ thật, tuần trước con bé còn đc 2kg5 mà! @@

Gọi điện cho chị mà mình nhờ, chị nói ko sao vì cân nặng chỉ là tượng trưng dựa trên hình ảnh blablablablabla. Mình chưa thoả mãn nhưng thôi, cứ theo cô C ra ngoài hoàn thành nốt phần lấy số và sổ khám.

Cuối cùng bồi dưỡng cô 200k (bình thường chỉ 100). Xin lỗi cô vì cháu đi tiểu hơi lâu. Cô sướng, khen mình xinh xắn trắng trẻo và trẻ như gái 20. Mình cũng sướng! Cả 2 cô cháu cùng sướng!

Làm xong tất cả các thứ, đồng hồ hiển thị 10h20.

Tạm biệt cô C, mình vs chồng tức tốc phi ra 125 Thái Thịnh để siêu âm lại, vì cả 2 vợ chồng đều ko thể chấp nhận đc con số 2kg2. Đến 125 Thái Thịnh thì đống nước mình uống mới phát huy tác dụng. Lúc cần thì ko chịu ra! Đáng ghét!

ình lượn ra lượn vào nhà vệ sinh như chuồn chuồn. Chờ khoảng 25 – 30 phút, sau lần thứ 3 hay 4 gì đó lượn vào nhà VS, mình cũng đc gọi vào khám. Và kết quả Chun nhà mình nặng 2830gr. SA cho mình là bác sĩ Đinh Mạnh Hùng, khá là nổi tiếng về siêu âm hình ảnh. Mình hỏi bác sĩ “vì sao lại có sự sai số lớn đến thế?”, bác sĩ bảo “nếu máy móc ko tốt và bác sĩ ko tận tình, chỉ siêu âm qua loa cho hoàn thành HSS thì sai là chuyện bình thường, nhất là em bé của em lại nằm quay lưng ra ngoài, chắn bởi xương sườn nên nếu siêu âm qua loa thì sao mà chính xác đc”. Ơn trời, tảng đá đã đc ném đi! Trộm vía con tôi!!!! Bạn Chun bạn ý lại còn nằm tư thế dễ đẻ nhất, đầu đã vào xương chậu và lưng quay ra ngoài, ba mẹ cuối cùng cũng có thể yên tâm!

Cuối cùng cũng xong HSS cho Chun, giờ chỉ còn chờ chuông reo là bắn thôi!

Theo webtretho

Leave a Reply

Or