Mẹ và con hãy bay lên trời, nơi ấy không có loài người và những trái dứa biết nổ
Mẹ đâu biết bên trong quả dứa ấy là pháo, là thuốc nổ. Rõ ràng mẹ chỉ ăn quả dứa để nuôi dưỡng voi con lớn lên khỏe mạnh thôi. Nhưng cớ sao…
Trái dứa bỏng rát, trái dứa chia ly
May quá con ơi, mẹ đã thấy 1 trái dứa ngọt ngào, nó sẽ giúp con lớn lên thật nhiều đây này. Dứa sẽ tốt cho con biết bao. Nhưng sao lại “bùm”? Sao chỉ ăn dứa mà lại đớn đau thế này?
Trái dứa mẹ cứ tưởng thơm ngọt hóa ra lại là trái dứa cay đắng và biết phát nổ. Mẹ đã sai ở đâu? Mẹ có thể chết nhưng con có tội tình gì? Không thể nào ăn một quả dứa lại có thể hại chết chúng ta đâu phải không con?
Quả dứa đáng ghét làm miệng mẹ bỏng rát, chắc con đang đói phải không? Mẹ rất tiếc không thể kiếm gì đó cho con ăn ngay lúc này. Đói lắm phải không, đợi mẹ thêm chút nữa con nhé. Dòng nước mát lạnh này sẽ làm cho miệng mẹ dịu lại và chúng ta sẽ đi kiếm đồ ăn khác và sẽ ổn thôi phải không? Đôi chân mẹ như muốn khuỵu xuống. Con yêu, đừng sợ, hãy hít thở, mẹ hứa khi miệng mẹ được lành lại, mẹ sẽ không bao giờ ăn dứa nữa…
Đôi chân mẹ như muốn khuỵu xuống, đôi mắt mẹ như muốn nhắm nghiền, nhưng nhất định mẹ không được ngã. Mẹ sẽ đứng đây, như thế này mãi mãi vì lỡ mẹ có gục xuống và con cũng phát nổ như trái dứa kia thì sao? Mẹ tin khi mẹ còn đứng vững thì con của mẹ sẽ vẫn ổn thôi. Nhất định mẹ không được gục xuống, dù đớn đau, dù máu chảy, dù cái miệng nứt toác và toàn thân mẹ đau đớn.
Nhưng sao đôi chân mẹ mỏi thế này?
Voi con à, nếu mẹ không đứng vững được nữa, con nhất định phải sống. Nước mắt mẹ chảy ra hòa lẫn cùng dòng nước này là vì mẹ sợ mình sắp không đứng nổi được nữa. Nhưng con yêu ơi, nhất định phải sống. Mẹ nhất định phải đứng vững, có như thế con mới không nổ tung như trái dứa ấy…
Kìa có người đang đến, loài người tốt bụng sẽ cứu chúng ta như loài voi đã từng cứu con người vậy. Có phải đây là lúc mẹ có thể để đôi chân tê mỏi được nghỉ ngơi rồi phải không? Ắt hẳn lúc này lỡ mẹ có gục xuống thì con vẫn sẽ được hỗ trợ để sống tiếp phải không nào?
Chào con yêu, hãy sống tiếp như 1 chú voi dũng cảm con nhé. Và hãy nhớ con có thể ăn mọi thứ, nhưng đừng bao giờ ăn dứa. Dứa cay, dứa đắng và dứa bỏng rát, dứa… chia ly…
Câu chuyện đau lòng của chú voi mẹ “chết đứng” vì sự nhẫn tâm của con người
Hôm qua, cả thế giới sục sôi phẫn nộ vì câu chuyện đau lòng được Mohan Krishnan, nhân viên kiểm lâm ở Nilambur, bang Kerala (Ấn Độ) chia sẻ trên facebook cá nhân. Câu chuyện kể về con voi mẹ đã chết sau khi ăn phải trái dứa có nhét thuốc nổ ở bên trong. Đau lòng hơn cả là con voi do chịu tổn thương quá lớn nên đã chết đứng ngay giữa sông.
Sau nhiều ngày bị đói, một chú voi 15 tuổi đang mang bầu đã phải rời khỏi khu rừng, vào khu vực làng Malappuram để tìm kiếm thức ăn. Trong khi đang lang thang tìm kiếm, con voi được cho là đã ăn phải trái dứa có nhồi pháo ở bên trong. Được biết đây là một kiểu bẫy của dân làng để đuổi lợn rừng làm hỏng mùa màng.
Khi ăn trái dứa, quả pháo bên trong phát nổ khiến con voi bị gãy hàm, tổn thương nghiêm trọng ở lưỡi và miệng. Đau đớn, không ăn uống được, voi mẹ đã dùng hơi tàn lực kiệt cuối cùng trở về rừng, ngâm mình dưới sông để làm dịu cái miệng bị phát nổ, tránh ruồi bọ bâu vào vết thương. Có lẽ nó đã cố gắng làm những điều tốt nhất cho bản thân với hi vọng mỏng manh về sự hồi phục và giữ được sự sống cho con mình. Nhưng tiếc thay…
“Con voi có lẽ đã nhận ra điều gì sắp xảy đến với nó. Lệ bắt đầu rơi trên mắt của nó, ai chứng kiến cũng đều vô cùng kinh ngạc. Lúc đó tôi có cảm giác như dòng sông cũng đang sôi lên khi những giọt nước mắt ấy rơi xuống, chắc dòng sông cũng đang phẫn nộ trước sự ích kỷ của loài người.” – Krishnan viết trên Facebook.
Chú voi mang thai đáng thương đã được mai táng tử tế như sự chuộc lỗi của con người đã gây ra điều tồi tệ cho nó. Nhưng dù sao, cả mẹ con voi đều đã chết và chẳng tiếc thương nào có thể đền bù được mạng sống cho chúng!
Trước thiên nhiên con người chỉ là lữ khách
Chú voi đáng thương không hề phá phách hay tấn công bất kỳ ai nhưng nó đã phải chết, cái chết tức tưởi mang theo nỗi đau không thể cứu được đứa con trong bụng mình khiến ai cũng cảm thấy ám ảnh. Trong đôi mắt loài voi, hẳn nó không bao giờ nghĩ ăn 1 quả dứa lại có thể hại chết mình và con.
Dù việc nhồi thuốc nổ vào quả dứa được cho rằng không phải để tấn công lũ voi mà để xua đuổi lợn rừng phá hoại mùa màng. Nhưng theo The New India Express, một quan chức lâm nghiệp cấp cao đã cho biết rằng đây không phải là chú voi đầu tiên ăn nhầm phải cái bẫy trái cây có thuốc nổ mà con người tạo ra.
Con người, trong quá trình mải mê khẳng định vị trí, khám phá và chinh phục, dường như đã quên mất rằng, Trái đất là nhà chung của muôn loài và trước thiên nhiên, con người chỉ là lữ khách. Nếu coi động vật chỉ là thức ăn, là động vật bậc thấp phục tùng con người, con người được quyền định đoạt số phận, giống loài, trong tương lai, sẽ có ngày con người phải đứng trước bờ vực mất cân bằng sinh thái với nhiều hệ lụy trực tiếp đến nhân loại. Cũng như nếu tác động quá nhiều vào thiên nhiên chỉ để phục vụ loài người, thì hẳn nhiên một ngày mẹ thiên nhiên sẽ tức giận và đáp trả.
Vậy nên hãy đối xử tôn trọng với thiên nhiên và những loài động vật khác như một sự nương tựa lẫn nhau, nâng đỡ sự sống. Đừng đổ lỗi cho 2 chữ vô tình bởi con người không có quyền vô tâm. Xin lấy lời kết là dòng chia sẻ trên trang cá nhân của anh Mohan Krishnan, người chứng kiến và giải cứu bất thành cho mẹ voi đáng thương ấy: “Con voi đã tin tưởng tất cả mọi người. Khi quả dứa nổ tung, có lẽ nó đã nghĩ về những đứa con trong bụng mình, gần 20 tháng nữa là nó có thể chào đón những đứa con nhỏ”.
Và giờ cả voi mẹ và voi con đã bay lên trời. Nơi ấy không có loài người và những trái dứa biết nổ…
Theo afamily