Được bà chiều, con giơ tay tát mẹ
Con là do tôi sinh ra nhưng tôi không có quyền hành gì dạy bảo. Tôi ‘uất’ quá.
Chồng tôi vốn là con trai duy nhất trong gia đình, bố mẹ chồng ly thân nên khi lấy chồng, tôi nghiễm nhiên phải sống chung với mẹ chồng. Vì chỉ có mỗi một cậu con trai, nay lại phải “mất trắng” vào tay tôi nên bà khó chịu lắm. Từ hồi về làm dâu, mẹ chồng tôi luôn mặt nặng mày nhẹ, xét nét so đo tôi từng miếng ăn cái mặc. Tuy vậy, vì thương chồng, cũng muốn cho gia đình êm ấm, tôi luôn nhẫn nhịn chịu đựng.
Nhà neo người nên khi tôi sinh bé Bi, mẹ chồng tôi cực kỳ quấn quýt và yêu chiều cháu. Những tưởng Bi sẽ là cầu nối giúp tôi và mẹ chồng thêm gần gũi nhau hơn. Nhưng không, chính cách yêu chiều cháu của bà khiến tôi như “phát điên”. Người ta nói “cháu hư tại bà” quả không có sai. Con trai tôi năm nay mới hơn 3 tuổi nhưng đã vô cùng ương bướng và ngỗ nghịch. Tuy nhiên, mỗi khi tôi cố dạy bảo cháu thì mẹ chồng tôi lại lao ngay ra… dạy bảo tôi.
Cũng như bao trẻ em khác, Bi rất thích chơi đồ chơi. Số lượng đồ chơi mà cháu có thì chắc phải chơi đến khi lấy vợ cũng chưa hết. Thôi thì đủ kiểu ô tô, tàu lượn, siêu nhân, rô bốt, sách truyện hay máy chơi game… bất cứ thứ gì ngoài hàng có, con tôi đều đòi phải mua cho bằng được. Từ khóc lóc ỉ ôi đến gào thét ấm ĩ, bỏ cơm bỏ sữa đến đá thúng đụng nia…, chưa có trong tay là Bi nhất định không buông tha. Mặc dù vô cùng buồn lòng với thói vòi vĩnh của con nhưng tôi càng cấm, mẹ chồng tôi càng cố tình mua cho bằng được. Bà luôn “rót” vào tai cháu những câu chê bai mẹ chủ ý để cho tôi nghe thấy, rằng “Mẹ mày ác thế có thương mày đâu. Thôi đi với bà, bà mua cho. Thích gì bà cũng chiều”.
Cấm con không được, đánh mắng dạy bảo con tôi lại càng không có quyền. Chỉ thoáng nghe thấy tiếng tôi mắng Bi, bất kể là lý do gì, mẹ chồng tôi đều lao ngay ra để ôm cháu cưng nựng rồi giả vờ đập tay vào người tôi “đánh chừa”. Được bà chiều chuộng, càng ngày Bi càng khó dạy. Mỗi khi không vừa lòng với mẹ, con đều hét toáng lên rồi chạy ra mách bà. Bi làm vỡ bát, bà mắng tôi “Có mấy cái bát cũng tiếc của với con”, Bi không chịu đánh răng, bà xuề xòa “Không đánh răng một hôm có làm sao? Răng sữa rồi sau cũng thay hết”…Tôi muốn cho con đi học mẫu giáo, bà bảo “sợ học sớm nó bị thần kinh”. Góp ý với mẹ chồng nhẹ nhàng có, gay gắt có, tôi luôn nhận được câu nói chặn họng lạnh lùng “Con chị, nhưng nó là cháu tôi.”
Tôi thực sự đau đầu khi nhìn đứa con mới 3 tuổi, đang trong quá trình hình thành nhân cách lại càng ngày càng trở nên “tai quái”. Những khi chỉ có hai mẹ con, tôi đánh mắng thì con cũng tỏ vẻ sợ, im thít và hối lỗi. Vậy mà chỉ vừa thấy bà bước về, Bi lao ngay ra khóc lóc ăn vạ, kể đủ với bà tôi mắng con bao nhiêu câu, đánh con bao nhiêu cái. Những lúc như vậy, bà lại quát tôi là “Con mẹ điên” rồi ung dung bế Bi lên gác. Tâm sự với chồng thì anh gạt phắt đi bảo tôi quá lo xa, rằng anh đi làm đã quá mệt mỏi, rằng tôi đừng cố so đo với mẹ anh.
Hôm vừa rồi, vì đòi đi chơi công viên mà không được, con trai tôi bực bội giãy đổ cả bình hoa lớn đặt ngay giữa phòng. Quá tức giận, không đợi mẹ chồng chạy ra, tôi dứt khoát bế Bi về phòng khóa cửa để dạy con. Vậy mà mẹ chồng tôi đứng ngoài đập cửa, bà “tru tréo” lên cho hàng xóm nghe thấy rằng tôi là người mẹ qủy quyệt, dám nhốt con mình. Bi thấy bà bên ngoài thì ra sức gào thét ăn vạ. Đúng lúc đấy chồng tôi về, mẹ chồng tôi lao ngay ra nói “Anh xem con vợ anh hỗn láo với mẹ, nó đánh con anh đến vỡ cả bình hoa kia kìa”. Chưa biết đầu đuôi ra sao, chồng tôi lấy khóa mở cửa rồi mắng tôi sa sả. Mẹ chồng tôi lao ngay vào dỗ cháu. Khi được bà bế ra ngoài, lúc đi ngang qua tôi, Bi còn giơ tay lên tát xượt qua mặt tôi một cái kèm ánh mắt gườm gườm căm giận.
chị phải kiên quyết với chồng, nhất là mẹ chồng trong việc dạy dỗ con cái chứ? Tuy là mẹ chồng nhưng bà ấy không có quyền làm như thế. Chị là mẹ cháu, chị phải kiên quyết dạy bảo cháu. Em cũng thực sự sốc khi biết trên đời này có bà mẹ chồng nanh nọc như thế!
Minh nghi nhung luc dang day do be co ng can ngan nhu vay, thi ban van cu danh be, cang ngan cang day be de be hieu rang: dung tuong co ng benh vuc thi me se ngung danh, sau nay be se k co su y lai do, co le gio hoi muon nhung con hon la tre. Ngay xua me minh cung day do minh bang cach do do. Nhung voi ban bay gio thi hoi kho khi ap dung nhu vay, minh nghi gio ban nen dung tam ly voi con, nhung luc me con vui ve, ban nen noi chuyen voi be, hoi be: giua ba va me con thuong ai?, roi be tra loi ra sao, thi minh phan tich cho be hieu, de be biet k phai minh ghet be nen moi danh be nhu vay, ke nhung cau chuyen co tich tuong tu nhu su viec moi ngay de be tu tu nhan thuc duoc. Cung dung de tuc gian qua, ban cung nen co cuoc noi chuyen voi chong va me chong, co the viet thu (doc qua trang giay se de lay dong long nguoi hon) ban noi len nhung tam tu, lo lang, cua ban, nhat la voi me chong ban phai phan tich that ro, de ba hieu rang k phai ban muon chong doi ba ay trong cach day, chieu con chau, de sau nay ca ba nguoi trong gd k phai dau kho vi con chau.Dung vì ghet con dau ma huy hoai cuoc doi mot dua be toi nghiep nhu the. Chuc ban gap nhieu thanh cong trong viec day chau…
theo mình bạn phải có lập trường kiên định về cách dạy con ngay từ đầu không nên cho mẹ chồng nhúng tay vào việc dạy con cái, vì các ông các bà ai cũng cưng chiều cháu quá mức, do đó có người binh cháu cháu sẽ không sợ, thì mình làm mẹ cũng bó tay.
bạn nhu nhược quá….. Làm căng lên chứ…. con mình phải dạy nó chứ.
lớn lên trong gia đình như thế này thì tính cách con bạn sẽ hình thành như thế nào? bạn phải cứu con mình trước khi quá muộn.
Cho bà nội nó cái tát ngay…
Trách nhiem day con La cua Minh.voi toi con La quan trong nhat.co thoi gian toi va me tu mat nhau.toi cung nghi Minh La con nen nhin,Nhung thay con Minh ngay cang hu toi o chiu noi.Ban quyet dinh Dut khoát voi me chong,o thi me con ra ngoai o.Ba so mat chau the nao cung nhượng bước.Me chong ban nhu the ma khong kien quyet thi ban se kho ca doi,tuong lai con ban se mu mit.hay cung ran ,quyet dinh mot cach sang suot ban nhe
Con toi ngay xua cung nhu the.Toi Dut khoát ra rieng o thi ra sao thi ra.The La ra rieng ,toi vat va mot thoi gian dai de day con.Chang dam dat con di choi cung ban be vi no hu qua.Ngot ngao chang nghe,toi da dung don roi rat nang.bg chau da 6 tuoi,ngoan,biet nghe loi me.Toi tap cho con lau nha,phu me don com Mac du chau lam chua tot.Ban phai hieu rang trách nhiem day con La
Viec nay thi khong the chap nhan duoc roi
bai nay phai de me chong va chong xem cac me ah
Dạy con mà đánh con như mẹ thì con càng lì lợm, càng sợ mẹ thôi. Đánh con là thể hiện sự bất lực rồi. Nếu là mình, mình sẽ rủ cháu đi đâu đó chơi, đi dã ngoại, về nhà ngoại hay đi đâu đó tách ra khỏi bà một chút thôi. Thời gian đó dành để gần gũi, tâm sự, nhẹ nhàng với con, cùng xem phim, ăn vặt hay lam j hai mẹ con thích. Chẳng có đứa con nào ghét mẹ đâu, mẹ vẫn là nhất thôi. Dần dần con thân mẹ nhiều thì lựa giải thích cho bé từng nhỏ tới lớn. Đấy là cách dành lại cháu và chồng bạn đó bạn ạ
Bà đã như vậy rùi mà mình lại cứ cấm đoán , đánh mắng con thì ko đc đâu. Phải kéo nó về bên mình bằng cách nhẹ nhàng nịnh con, chơi nhiều hơn với con kể cả mua quà cáp đồ chơi cho nó cũng đc. Bằng mọi cách phải kéo nó về bên mình. Đc vậy rồi khi nói chuyện chơi với con sẽ thủ thit chuyện trò dạy bảo thì mó mới nghe chớ. Có ng bênh mó chằm chặp mà cứ đánh mắng nó thì nó chả ko nghe sinh ra ghét mẹ
Bà đã như vậy rùi mà mình lại cứ cấm đoán , đánh mắng con thì ko đc đâu. Phải kéo nó về bên mình bằng cách nhẹ nhàng nịnh con, chơi nhiều hơn với con kể cả mua quà cáp đồ chơi cho nó cũng đc. Bằng mọi cách phải kéo nó về bên mình. Đc vậy rồi khi nói chuyện chơi với con sẽ thủ thit chuyện trò dạy bảo thì mó mới nghe chớ. Có ng bênh mó chằm chặp mà cứ đánh mắng nó thì nó chả ko nghe sinh ra ghét mẹ
Bà đã như vậy rùi mà mình lại cứ cấm đoán , đánh mắng con thì ko đc đâu. Phải kéo nó về bên mình bằng cách nhẹ nhàng nịnh con, chơi nhiều hơn với con kể cả mua quà cáp đồ chơi cho nó cũng đc. Bằng mọi cách phải kéo nó về bên mình. Đc vậy rồi khi nói chuyện chơi với con sẽ thủ thit chuyện trò dạy bảo thì mó mới nghe chớ. Có ng bênh mó chằm chặp mà cứ đánh mắng nó thì nó chả ko nghe sinh ra ghét mẹ
nếu là mình thì mình không thể sống với mẹ chồng và chồng như thế được. Mình sẽ nói chuyện thẳng thắn với chồng, hãy cùng mình dạy bảo con và chồng hãy nói chuyện thẳng thắn với mẹ về cách nuôi dạy cháu. Nếu không làm được như vậy, thà làm mất lòng mẹ chồng và chồng, mình nhất định không để con mình sinh ra tiếp tục bị nuôi dạy kiểu hư người như vậy. Mình sẽ về nhà cha mẹ mình ở, hoặc gửi con rồi ở riêng, nếu nhà chồng có thay đổi thái độ thì mình mới suy nghĩ lại.
da vay roi thi cach ly con voi me chong ban thoi njnh con h k an thua nua
Nhìn thấy tương lai con mình sau 1-2 năm nữa rồi cũng thế này thôi. giờ ngay đến cả cho con ăn gì còn ko có quyền quyết định
Là mình, mình sẽ bế con đi ra khỏi cái nhà đó liền. Con mình, mình phải có quỳên nuôi dạy. Bỏ đi, bà nhớ cháu bà sẽ đến tìm thì lúc đó mình ra quy tắc dạy con của mình với bà, bà đồng ý thì về.
Là mình, mình sẽ bế con đi ra khỏi cái nhà đó liền. Con mình, mình phải có quỳên nuôi dạy. Bỏ đi, bà nhớ cháu bà sẽ đến tìm thì lúc đó mình ra quy tắc dạy con của mình với bà, bà đồng ý thì về.
Chính xác Cháu hư tại bà!
Chính xác Cháu hư tại bà!
Lượn luôn thôi, cần gì nghĩ ngợi gì nữa, sau này đến lúc nó hư thì mình mất con mà cũng vẫn mất gia đình chồng mà, vì lúc đó người ta sẽ bảo Con hư tại mẹ