Xin mách cho tôi cách trị chứng sợ vợ!

Để vợ làm vương làm tướng như vậy lỗi lớn là do tôi quá “râu quặp”. Vợ tôi sinh năm 86, tuổi Hổ. Còn tôi sinh năm 89, cầm tinh con Rắn. Hình như tôi bị vợ át vía, vợ lừ mắt 1 cái là tôi sợ vợ cúp đuôi ngay, không ho he được câu nào.

Chào các bạn độc giả, chào anh Huy – người viết tâm sự “Phụ nữ Việt thua xa phụ nữ Tây về mọi khoản!”.

Sáng nay, tôi được người anh họ gửi bài viết này vào mail và trêu “Vợ mày đúng chuẩn phụ nữ Việt”. Đọc xong bài viết thì tôi thấy đúng là thế thật. Vợ tôi chẳng khác chút nào những gì bạn Huy đưa ra trong bài viết: hay kêu ca, hay phàn nàn, quản chồng như quản con, thích nói khích, nói xéo… Nói chung đủ hết cả.

137191822-479d8

Nhìn lại thì để vợ làm vương làm tướng như vậy lỗi lớn là do tôi quá “râu quặp”. Vợ tôi sinh năm 86, tuổi Hổ. Còn tôi sinh năm 89, cầm tinh con rắn. Hình như tôi bị vợ át vía, vợ tôi lừ mắt 1 cái là tôi cúp đuôi ngay, không ho he được câu nào.

Hồi thanh niên tôi cũng chất chơi lắm chứ chẳng phải dạng ngoan hiền gì cho cam. Nhưng từ khi bị cho vào tròng thì cứ như con cún bị vợ nắm dây xích.

Đi đâu, làm gì, vợ tôi quản lý tiệt. Tiền lương cũng thu luôn. Sở dĩ việc này ban đầu diễn ra thuận lợi là do có sự ngầm đồng ý của mẹ tôi, với lý do ngày trẻ tôi ham chơi quăng tiền tứ phía. Mỗi tháng tôi được phát 1 triệu để tiêu vặt, xăng xe, còn đâu ăn uống 3 bữa đều phải ăn ở nhà, thỉnh thoảng hội hè với bạn bè là phải ngửa tay xin vợ.

Lúc chưa vợ tôi đi chơi 1 lúc mấy môn thể thao, tennis, đá bóng, thể hình, bơi… Lấy vợ rồi tôi bị cấm tiệt, chỉ được đi thể hình, mà phòng tập của tôi tầng 1 thì phòng thẩm mỹ của bà xã là ở tầng 2. Tiền học cô ấy cũng nộp thay tôi luôn.

Về khoản việc nhà, cô ấy bảo tôi lau nhà quét nhà, bấm máy giặt, phơi quần áo còn cô ấy đi chợ, nấu cơm, rửa bát, gấp quần áo. Chia rõ vậy rồi mà lúc nào cô ấy cũng than mệt, than phải hầu hạ bố con tôi, cô ấy lấy lý do “Nhà 1 tuần dọn 1 lần, cơm ngày nào cũng phải nấu” để chứng minh cho sự bất công. Thế là tôi chịu, chẳng nói gì được.

Nói thật là tôi bó tay với vợ tôi. Cũng nhiều người góp ý cách này cách khác để trị cô ấy rồi nhưng tôi chịu chết.

Bạn bè tôi từ ngày tôi lấy vợ cũng chẳng dám bù khú ở nhà tôi nhiều. Chúng nó cũng hãi vợ tôi 1 phép. Hôm Tết, cả lũ đang ngồi chơi bài dưới phòng khách thì vợ tôi hằm hằm đi xuống, lạnh giọng hỏi tôi “Mấy giờ rồi sao chưa đi ngủ. Có biết ngày mai phải dậy sớm về nhà ngoại hay không?”.

Rồi sau đó ngay lập tức quay sang bọn bạn tôi bảo “Các anh cứ chơi tiếp đi, em mang thêm cá nướng ra vừa ngồi vừa lai rai cho vui”. Tất nhiên, tôi đã bị tống lên gác ngủ thì còn lâu bọn nó mới dám ở lại, cả lũ ngồi thêm 5 phút rồi bấm nhau đi về. Tụi bạn tôi đứa nào cũng bảo vợ tôi ghê gớm, đáng sợ.

Nói thật là tôi bó tay với vợ tôi. Cũng nhiều người góp ý cách này cách khác để trị cô ấy rồi nhưng tôi chịu chết.

Thứ nhất, tranh cãi với vợ, còn khuya tôi mới đọ được. Cô ấy giỏi lý lẽ, lý sự, nói câu nào chặt chẽ câu đó, có khi luật sư còn phải thua xa. Mà tôi cũng không thích dông dài phân bua với phụ nữ. Đàn ông mà lời qua tiếng lại như vậy thì thật chẳng ra sao.

Thứ hai, có người bảo cứ gào lên hoặc cho 1 bạt tai cho nó chừa. Xin thưa cách này hiệu quả với ai chứ với vợ tôi thì còn khuya. To mồm thì cô ấy dỗi, không nói chuyện mấy tháng trời, ngồi trong nhà với nhau mà liên lạc bằng tin nhắn. Còn đánh vợ thì tôi không dám.

Vợ tôi tuyên bố trước họ hàng 2 bên rồi, ghét nhất những kẻ vũ phu. Chỉ cần tôi đánh cô ấy 1 cái là cô ấy ôm con ra đi, ly thân ngay lập tức. Mà vợ tôi đã nói là làm, trước giờ đều vậy. Tôi chẳng dám liều động vào cô ấy rồi tan cửa nát nhà đâu.

Thứ ba, vợ tôi được lòng cả nhà chồng. Ai cũng bảo từ ngày có vợ tôi ngoan hẳn. Trời ơi bị quản như tù nhân vậy thì hư sao nổi hả trời? Tôi mà kêu với mẹ tôi thì chỉ có ăn chửi. Mẹ tôi còn mắng cho, bảo lớn rồi, có con rồi thì phải trưởng thành, không được lông bông. Trưởng thành gì mà tiền không được cầm, đi đâu cũng phải báo cáo từng li từng tí. Lạy hồn!

Nói chung là tôi không dám phản kháng, mà có phản kháng thì cũng thân cô thế cô chẳng làm được gì. Bị vợ quản nhiều khi nhục mặt với anh em bạn bè, mà thấy đời mất vui, cuộc sống vợ chồng nhàm chán. Nói thật, càng ngày tôi càng thấy lấy vợ giống như quay về thời đi học, bị đặt ra 1 đống quy tắc, luật lệ. Vợ giống như cô giáo quản lý chồng, còn chồng giống như học sinh tìm cách lách luật.

Tôi rất muốn làm 1 cuộc cách mạng. Trong gia đình đàn ông phải làm chủ chứ bị vợ đè đầu cưỡi cổ thế này thì nhục quá. Xin mọi người hãy giúp tôi nghĩ cách trị chứng sợ vợ, lấy lại vị trí trong gia đình với.

Theo Afamily

One thought on “Xin mách cho tôi cách trị chứng sợ vợ!

Leave a Reply

Or