Bố mẹ ơi, đừng diễn kịch!

Cháu là chị gái trong một gia đình đủ đầy có 2 người con, một gái một trai. Nhìn ngoài vào ai cũng nghĩ gia đình cháu rất lý tưởng nhưng có ở trong chăn mới biết chăn có rận, bố mẹ cháu luôn giả tạo trước mặt con cái. Cháu cảm thấy chán nản và rất áp lực khi hằng phải ngày diễn kịch cùng họ.

Cháu năm nay học lớp 10, cần nhiều thời gian tập trung học tập nhưng tâm trạng ngổn ngang quá! Viết những dòng tâm sự này mong quý báo cũng như độc giả cho cháu một lời khuyên để cháu giúp gia đình mình.

bo-me-dien-kich

Bố cháu là người đàn ông có sự nghiệp, bố tình cảm và cũng yêu thương chúng cháu. Tuy bận bịu công việc nhưng ông luôn dành thời gian ở bên con cái, đặc biệt là cậu em bé bỏng của cháu. Còn mẹ, tất nhiên trong mắt cháu mẹ rất tuyệt vời, cháu rất thương yêu mẹ. Tình thương của mẹ dành cho con cái đã giúp gia đình cháu tồn tại nguyên vẹn được đến bây giờ.

Cháu rất buồn biết bố mẹ từ lâu đã không có tình cảm với nhau, họ đã ly dị được một thời gian khá lâu rồi nhưng vẫn cố giấu mọi người. Họ vẫn còn chung sống với nhau bởi một phần vì không muốn con cái tổn thương, một phần vì sĩ diện gia đình.

Còn bố, tuổi trẻ kết hôn với mẹ cháu vì có sự xuất hiện của cháu, ông đành phải bỏ người yêu để cưới mẹ cháu. Hai người chung sống những năm đầu hôn nhân luôn bất hòa và cả hai vẫn có những mối quan hệ ngoài luồng…

Từ lúc sinh ra, cháu đã mơ hồ nhận ra bố mẹ mình không giống như bố mẹ người khác. Họ không ngủ chung giường, không âu yếm nhau bằng ánh mắt thân mật, thi thoảng lại có những trận chiến nảy lửa văng tục xúc phạm nhau. Kết thúc mỗi cuộc đấu khẩu thường là người đàn ông bỏ đi khỏi nhà, người phụ nữ ở lại khóc lóc. Cuộc sống của họ cứ loanh quanh trong cái vòng luẩn quẩn ấy.

Những năm gần đây khi cháu có thêm em trai, bố luôn cố gắng tỏ ra là một người cha tốt. Nhưng cháu và mẹ biết bố vẫn đang có người tình bên ngoài. Em trai cháu ra đời có lẽ là do ngoài ý muốn, miệng nó hay cười những ánh mắt lúc nào cũng man mác buồn. Nhìn mẹ hằng đêm gục mặt trong chăn khóc thầm lòng cháu đau nhói. Nhưng cứ trước mặt chúng cháu, họ lại tỏ ra tình cảm. Nhìn đứa em trai nhỏ cháu lại đau xót, và rồi cũng phải hiểu cho người lớn mà giả tạo theo họ.

Tình cảm con người thì không thể gượng ép được, nhưng bố cháu còn đòi hỏi gì nữa? Một người vợ vẫn nhẫn nhục yêu thương ông, hai đứa con thông minh, đáng yêu. Một gia đình lý tưởng mà nhiều người đang thèm khát. Ngoại tình có làm ông thanh thản không? Làm sao để có thể khiến bố cháu yêu thương mẹ cháu thật lòng đây? Hay cháu vẫn cố sống và yêu thương theo kiểu của họ. Cháu thật sự rất mệt mỏi và áp lực.

Mẹ là người phụ nữ cam chịu hay mù quáng cháu cũng không hiểu nổi. Không biết làm thế nào mới níu giữ được hạnh phúc gia đình, bà nhiều lần đi gặp người tình của bố nói chuyện những cũng chẳng đi đến đâu. Bởi quan trọng là bố cháu không muốn dứt điểm với cả đôi bên. Có lẽ chúng cháu đã trở thành gánh nặng cuộc đời của họ, vì cháu mà những người không yêu nhau phải chúng sống với nhau. Nhưng chính chúng cháu cũng là nạn nhân của họ. Nhìn vở kịch diễn ra trước mắt, cháu chẳng dám hi vọng gì về tương lai nữa. Chẳng lẽ, sau này cháu lấy chồng cũng phải sống khổ sở thế này sao?

 

theo: mecon

Leave a Reply

Or