Bài học về việc dạy con, dù là bố hay mẹ cũng nên đọc!

Tôi xin kể một câu chuyện mà tất cả các bố mẹ nghe xong sẽ giật mình và nhìn lại cách dạy con của mình, đây sẽ là một bài học về dạy con dành cho tất cả những bậc phụ huynh đang có con nhỏ.

Gần nhà tôi ở quê là một gia đình có một bé trai 10 tuổi. Cả bố và mẹ cháu đều là dân lao động, nhiều lúc đi làm về mệt mỏi thấy con phạm lỗi, hay vô tình làm hỏng hóc đồ đạc là bố mẹ mắng, thậm chí đánh cháu.

Dần dần cháu luôn sợ sệt, trốn tránh và giấu giếm mỗi khi phạm lỗi. Một lần, khi chơi đùa với các bạn trên lớp, chẳng may bị hàng rào sắt rỉ đâm vào đùi, khi về nhà cháu không dám nói với bố mẹ vì sợ bị mắng. Đến vài ngày sau khi vết thương nhiễm trùng và sưng tấy, cả nhà mới biết và đưa cháu nhập viện khẩn cấp vì nhiễm uốn ván.

Khi một đứa trẻ làm việc gì đấy gây ồn ào (như khóc đòi, nghịch làm đổ cốc nước) đa số ông bố bà mẹ Tây sẽ giảng giải bằng giọng có âm điệu nhỏ, trầm, đủ để trẻ nghe. Còn đa số ông bố bà mẹ Việt (Nhất là các mẹ) sẽ la mắng giọng rất to hoặc rít lên hồi dài làm người khác có mặt cũng giật mình, tệ hơn nữa đứa trẻ sẽ ăn cái tát của mẹ. Khác biệt này nói về sự kiên nhẫn và một phần về văn hoá giao tiếp. Không chỉ người lớn và trẻ nhỏ mà cả người lớn với người lớn. Trong một công ty, trong một cộng đồng, ở một xã hội.

Ngồi tại sân bay dễ dàng thấy cảnh ông bố Tây đối diện kiên nhẫn, dỗ dành và giải thích cho cậu con trai đang khóc. Ông rất nghiêm khắc nhưng với thái độ nhẹ nhàng, âm vực vừa đủ để không làm phiền người bên cạnh. Rất dễ chịu! Và cậu con trai ngoan ngoãn làm theo lời bố…

Vậy nên,

Đừng bao giờ xử lý, dạy dỗ con trẻ khi bạn đang nóng giận cả, vì lúc đó bạn đang dạy chúng cách trút cơn giận như thế nào! Khi ấy, hoặc là chúng sợ hãi đến trầm cảm, hoặc là chúng sẽ nổi bão trong lòng và trở nên khó bảo hơn!

Nguồn tổng hợp

Leave a Reply

Or