Mẹ 10x đau đớn nhìn con bị rạch thịt, đêm nằm ngủ trong toilet BV để tiện chăm con

Có những ngày sau sinh chị Nhung ăn 17 quả trứng/ ngày, cho con bú hoàn toàn nhưng bé vẫn béo tròn, ngấn thịt, 1 tuổi nặng 23kg.

Vừa cầm chiếc điện thoại, vừa kéo gạt lên để xem những bức ảnh con ngày trước, chị Nguyễn Thị Nhung (SN 2000 ở Thái Bình) lại không ngăn được những giọt nước mắt rơi từ khóe mắt lăn dài trên đôi má. Thảo Anh bụ bẫm, đáng yêu của chị không còn cười, không còn chơi đùa được như xưa nữa, em phải nằm hôn mê trên giường chiến đấu với bao thứ bệnh tật ập đến khi chỉ mới 17 tháng tuổi.

Những chứng bệnh suy thận, viêm gan, gan to, gan nhiễm mỡ, viêm phổi cấp khiến em luôn trong tình trạng hôn mê, không còn sức để mở được mắt. Đặc biệt, đôi bàn tay, bàn chân bụ bẫm có ngấn, đôi má phính ngày nào giờ bị xước xát, đỏ lại với những vết bọng nước to vù khiến ai nhìn cũng không cầm được lòng mình.

me 10x dau don nhin con bi rach thit, dem nam ngu trong toilet bv de tien cham con - 1

Thảo Anh đang nằm điều trị bệnh viện Nhi Trung Ương.

me 10x dau don nhin con bi rach thit, dem nam ngu trong toilet bv de tien cham con - 2

Là con gái thứ 3 trong gia đình nghèo khó, mồ côi cha từ nhỏ, có một chị bị bệnh tâm thần nên chị Nhung phải dừng lại ước mơ đèn sách để phụ mẹ, đi làm mưu sinh khi mới chỉ học hết lớp 5. Nhiều khi nhìn bạn bè cắp sách đến lớp chị cũng tủi thân, cũng khao khát được mặc chiếc áo trắng nhưng vì gia đình, chị lại phải gạt cái ước mơ đó sang một bên. Có lẽ vì đi làm, ra ngoài bươn trải sớm nên chị cũng lấy chồng sớm hơn nhiều bạn bè trang lứa.

Vào tháng đầu năm 2017, chị Nhung đón nhận niềm hạnh phúc đầu tiên – hạnh phúc khi được làm mẹ. Niềm hạnh phúc ấy càng nhân lên gấp đôi khi con sinh ra ngoan ngoãn, ăn ngủ khỏe, đặc biệt bụ sữa mỗi tháng tăng đều 1,5-2kg.

“Mình sinh con nặng 3,3kg. Mang thai mình cũng chỉ tăng 10kg thôi. Sau sinh, gia đình chồng ở Lào Cai gửi trứng gà quê cho. Mình cũng ăn được nên 1 ngày ăn 16-17 quả.

Mình cũng chỉ ăn uống bình thường và lành mạnh thôi nhưng con bụ sữa quá, cứ 1 tháng lại tăng 1-2kg, đến 1 tuổi con đã nặng 23kg rồi. Từ 12-15 tháng, cân nặng con vẫn vậy và sau khi cai sữa con giảm được 6-7 kg, còn 17kg thôi”, chị Nhung chia sẻ.

me 10x dau don nhin con bi rach thit, dem nam ngu trong toilet bv de tien cham con - 3

Bé Thảo Anh và mẹ.

Chị Nhung bảo, dù Thảo Anh bụ bẫm, chân, tay, cổ có ngấn, má phính nhưng mọi hoạt động của con đều tốt như bao bé khác, 4 tháng tuổi con đã tự lẫy được. Tuy nhiên, có lẽ vì bụ bẫm quá nên con chưa tự ngồi và tự đứng được dù đã được 17 tháng tuổi.

“Mình chỉ nuôi con bằng sữa mẹ thôi. 6 tháng con ăn dặm được mình cũng cho con ăn nhưng được 5-10 ngày con không thích nên vẫn chủ yếu ăn sữa mẹ. Một ngày con ăn với ngủ nhiều lắm, trung bình một ngày chỉ chơi 4-5h thôi”, chị Nhung cho hay.

Mặc dù vui vì con ăn ngoan ngủ ngoan, tăng cân tốt nhưng nhiều lúc vợ chồng chị Nhung cũng lo lắng về cân nặng con. Sau khi đi khám viện Nhi Trung Ương, bác sĩ thông báo con không mắc bệnh gì, chỉ bị béo phì nên vợ chồng chị cũng yên tâm phần nào.

me 10x dau don nhin con bi rach thit, dem nam ngu trong toilet bv de tien cham con - 4

Thảo Anh một tuổi nặng 23kg.

me 10x dau don nhin con bi rach thit, dem nam ngu trong toilet bv de tien cham con - 5

Chị Nhung tâm sự, từ khi sinh con, chị mở một quầy tạp hóa nhỏ ở nhà để kiềm tiền lời đủ mua bỉm sữa. Thế nhưng vì con bị viêm phổi phải đi viện suốt nên cũng đành bỏ dở cửa hàng, mọi kinh tế đổ dồn lên đôi vai chồng với đồng lương ít ỏi. Nhiều lúc gia đình chị cũng túng thiếu vì chồng phải nghỉ làm để chăm con cùng vợ nhưng vẫn phải cố gắng xoay sở, vay mượn cho con đi viện.

Tình hình của Thảo Anh không tốt từ khi con bị nôn ói nhiều. Sau thời gian điều trị ở Lào Cai quê chồng, con có đỡ hơn nhưng 1 tháng sau, con được chuyển lên viện Nhi Trung Ương gấp vì bệnh trở nặng.

“Con điều trị ở bệnh viện huyện được 4-5 ngày không nôn nữa, nhưng bù vào con lại không ăn uống gì, chỉ 1-2 thìa cháo, từ chối nuốt tất cả chỉ uống mỗi nước.

Nằm ở đó 2 tuần, con được chuyển lên bệnh viện Sản Nhi tỉnh 1 tuần. Các cô không lấy được ven phải bộc lộ tĩnh mạch (rạch da thịt). Mặc dù tình hình ổn định nhưng sau đó con bị nhiễm trùng vết bộc lộ và được chuyển lên đây”, chị Nhung nghẹn ngào.

me 10x dau don nhin con bi rach thit, dem nam ngu trong toilet bv de tien cham con - 6

me 10x dau don nhin con bi rach thit, dem nam ngu trong toilet bv de tien cham con - 7

Bệnh tình của con ngày càng nặng hơn, bác sĩ chưa chẩn đoán được nguyên nhân gây ra bệnh.

Kể từ khi lên Hà Nội, bệnh tình của Thảo Anh trở nặng hơn. Sau 3-4 ngày điều trị, con bắt đầu nổi vết rộp lên khắp chân tay, đặc biệt chỉ trong 2 ngày tăng cân bất thường lên 5-6kg. Không những vậy, con còn hôn mê không biết gì, không thể mở mắt được, phải đặt ống xông truyền dịch nuôi tĩnh mạch, ống oxy và ống thông tiểu vì con bù dịch nước nhiều nhưng đi tiểu ít chỉ 100-300ml/ngày.

Mấy hôm trước, không được vào với con, đứng ngoài khung cửa kính nhìn máy báo tim con đập xong dừng mấy nhịp mình suy sụp, không thiết gì cả.

– Nguyễn Nhung – 

Nói đến đây chị Nhung khóc nghẹn bởi chị hoang mang về tình hình con phải truyền kháng sinh nặng nhất 24/24, chân tay cứ căng cứng, phù lên, gương mặt trầy xước vì dị ứng băng dính, không hay biết gì dù có lay gọi thế nào. Điều chị Nhung sợ nhất là khi bác sĩ chưa tìm ra nguyên nhân bệnh của con dù đã hội chẩn toàn bệnh viện, hội chẩn trong đêm.

“Bác sĩ chẩn đoán con bị viêm phổi nặng, gan nhiễm mỡ, suy gan độ 3, nhiễm trùng huyết. Bác sĩ bảo bệnh con nặng lắm rồi. Sáng qua con mới mở mắt một tí, gọi “bà ơi” nhưng bác sĩ bảo con càng tỉnh càng nguy hiểm, tim con có thể ngừng bất cứ lúc nào, và khi ngừng là sẽ không về lại được nữa”, chị Nhung nghẹn lại ở đây, 2 hàng nước mắt cứ thế lăn dài.

me 10x dau don nhin con bi rach thit, dem nam ngu trong toilet bv de tien cham con - 8

Đôi tay đôi chân con căng cứng với những vết bị rộp lên.

me 10x dau don nhin con bi rach thit, dem nam ngu trong toilet bv de tien cham con - 9

Chị Nhung cho biết, hiện nay Thảo Anh được điều trị theo hướng mà bệnh viện nghi ngờ. Mỗi lần nhìn con nằm hôn mê chị lại quặn thắt từng khúc ruột và chỉ dám ngồi bên cạnh ôm con, khóc mà không dám bế Thảo Anh bé bỏng vì sợ làm đau con.

Mình thiếu thốn tình cảm bố, vất vả, khó khăn chăm con thế này, giá như con dậy gọi “mẹ ơi” mình cũng an ủi phần nào nhưng…

– Nguyễn Nhung – 

Những lúc như thế này, chị lại thèm khát được nhìn thấy nụ cười con, được nghe con gọi “mạ mạ”, “bà bà”. Tuy là một bà mẹ trẻ chưa có nhiều kinh nghiệm nuôi con nhưng chị hiểu được nỗi đau khi nhìn con nằm hôn mê không có cảm giác, nỗi đau khi những vết bọng nước của con cứ vỡ ra như những vết bỏng rồi chị lại rơi nước mắt khi con không thể lấy được ven, bác sĩ phải bộc lộ tĩnh mạch để tiện lấy máu xét nghiệm.

Đến đây, chị không dám nói nữa bởi rồi sau này Thảo Anh sẽ thế nào, đôi chân bị bộc lộ tĩnh mạch sưng nứt thịt, nứt bẹn; đôi chân với những vết bọng nước rộp lên có còn chạy nhảy được như bao đứa trẻ khác không.

“Mỗi lần nhìn đứa trẻ khác chạc tuổi con mình lại đau lòng, cảm giác nặng nề. Người ta bế con, chơi đùa gọi “bố ơi, mẹ ơi” mà con mình tỉnh dậy gọi lại gọi “bà ơi”.

Không biết có phải do trong thời gian mang thai, mình ăn nhiều đồ nóng hay thời gian sau sinh ăn 16-17 quả trứng/ngày khiến con gánh nhiều bệnh tật như thế không”, chị Nhung nghẹn lời.

me 10x dau don nhin con bi rach thit, dem nam ngu trong toilet bv de tien cham con - 10

Thảo Anh đang nằm điều trị phòng hồi sức tích cực sau 1 tuần nhập viện Nhi.

Khi hỏi đến chi phí điều trị cho con và gia đình lo liệu sao ở Hà Nội đắt đỏ, chị Nhung trầm ngâm kể, nhiều khi đóng tiền viện phí 3 triệu nhưng trong túi chỉ có 1,5 triệu, gọi điện vay mượn khắp nơi không được chị lại phải xin đóng tạm, rồi mỗi bữa gia đình phải ăn mì tôm để tiết kiệm chi phí. Có thể trong thời gian sắp tới, gia đình chị sẽ phải bán nhà để điều trị bệnh cho con.

Tình hình con vậy phải có 2 người chăm, một người nâng con còn một người vệ sinh thay bỉm nhưng bệnh viện chỉ cho một người nên mỗi buổi tối chị Nhung đều phải trốn, ngủ trong nhà vệ sinh chỉ vỏn vẹn 3 viên gạch để tiện những lúc chăm con.

Dù khó khăn là vậy, đôi khi tủi thân khi bạn bè được đi học, bay nhảy tung tăng nhưng nghĩ đến con, chị lại được an ủi phần nào bởi con chính là động lực để cho chị vượt qua tất cả.

Theo Hồng Nhung (Khám phá)

Leave a Reply

Or