Cái bát đã vỡ rồi…
Khi yêu và nhận lời hỏi cưới của tôi, cô ấy nói, cô ấy thích cái tính lạnh lạnh, khô khô, ngang ngang của tôi. Thế nhưng, ngày tôi đưa ra bằng chứng rõ ràng chuyện cô ấy ngoại tình, cô ấy lại bảo, sống với tôi, cô ấy luôn có cảm giác thiếu thốn sự chăm sóc, yêu thương ân cần nên phải tìm đến người đàn ông khác.
Về với nhau rồi, tôi mới phát hiện cô ấy không hề biết nấu ăn, lại cũng chẳng thể vì tay chân lúc nào cũng sơn màu vẽ hoa. Cô ấy vốn là con gái một, được mẹ cưng chiều hết mức, nên chưa hề làm động móng tay. Sống với nhau mấy năm trời, chúng tôi vẫn ăn cơm mẹ vợ nấu sẵn, chỉ việc ghé lại nhà bà mang về. Nhắc cô ấy phải tập tự chăm sóc gia đình thì vợ chồng cãi cọ, mà chẳng thay đổi được gì nên tôi đành chọn cách im lặng, lầm lỳ, đúng như tính cách mà cô ấy thích tôi khi đồng ý cưới. Tôi nghĩ, đành vậy thôi, vì cô ấy không làm gì nên tội. Thôi vì đứa con gái nhỏ mà cứ thế sống cho qua.
Tôi ly hôn mà cũng không biết mình đúng hay sai, bởi tôi biết cô ấy là người hời hợt, nhẹ dạ, trong khi tôi đã cư xử khá khó chịu trong một thời gian dài, khiến cô ấy cũng không biết tôi nghĩ gì. Ba năm ly hôn, con gái chúng tôi ở với cô ấy, tôi cũng ít thăm hỏi, chỉ chuyển tiền đúng nghĩa vụ cho cô ấy. Tôi cũng chẳng tìm người khác vì lòng như đã nguội lạnh với chuyện yêu đương.
Đùng một cái, con gái tìm tôi, nói mẹ nó bị ung thư. Nó kể, mẹ sa sút tinh thần lắm. Con biết ba chưa có ai mà mẹ thì đang cần người an ủi, ba có thể vì con mà đến động viên mẹ được không? Dù sao cũng nghĩa vợ chồng cũ, tôi đến thăm cô ấy và thật sự bàng hoàng vì không thể nhìn ra người vợ xinh đẹp xưa. Thấy tôi, cô ấy mừng tủi, khóc ròng, khiến tôi cũng bối rối. Giờ mẹ con cô ấy đang cố níu kéo tôi. Con gái nói, cô ấy đã thay đổi nhiều từ khi biết mình bị bệnh. Nó thì sắp đi học xa, nó xin tôi vì tương lai của nó mà trở về lo cho cô ấy trong lúc bệnh tật.
nếu ng ta thay đổi, sao không thử cho ngta 1 cơ hội. bởi vì chuyện cô vợ ngoại tình cũng 1 phần do sự lạnh nhạt của chồng mà ra nữa.
Phụ nữ thích ng chồng tính khí lạnh nhưng ko thích người lầm lì. Không thích gì cứ nói ra sao phải I’m lặng. Anh nói chị ấy nhẹ dạ vậy sao lơi chị ra rồi lại trách chị? vậy anh cũng nên có 1 phần lỗi chứ! Quay lại đi anh gì ơi.
chắc chắn a chẳng iu chị này nên mới hỏi như vậy.
em chẳng hiểu anh cưới vì cái gì, thấy “có vẻ” hợp rồi đưa nhau vào lễ đường, ngay cả khi có con gái rồi, khi nói tới chuyện cương quyết ly hôn, anh cũng hok nhăc tới con gái gái dù chỉ 1 từ. Sau này ly hôn xong cũng phải “đợi” bé đến tìm a mới nhắc tới, chuyện a vì phát hiện vk ngoại tình chắc ko phải vì tổn thg do bị phản bội mà vì sợ chuyện bé xé to, ảnh hưởng sĩ diện của anh + nhiều ng l.quan, và cũng vì đó là giọt nc tràn ly thôi, chứ hok thì a đã chẳng I’m lặng lâu vậy. Nói về hời hợt thì a là trùm rồi, nói gì chị vk, mà nếu a ko hời hợt thì đã chẳng “chưa tỏ đèn đã kéo nhau qua đường”. Thôi thì ko ai đánh ng chạy lại, ko vì bệnh tật của cô ấy (ko chắc cô ấy bị thật hok hay là mún níu kéo a nên mới thế) thì cũng vì con gái mà cho nhau 1 cơ hội đi a, ko nhất thiết phải tái hôn, sống chung thôi cũng đc mà. Hơn nữa vk ck cũng cần chia sẻ, trao đổi nữa, ngồi lại nói chuyện, góp ý với nhau, em nghĩ cả hai sẽ giải quyet61 đc phần nào
đàn ông lạnh lùng, thiếu quan tâm, lại cũng hời hợt thì đến thánh cũng chán chứ đừng nói tới vợ! t tán thành chuyện chị ta có ng đàn ông khác nhưng xui là gặp ko đúng đối tượng gì cả!
hết tinh con nghĩa. hay quay ve cham soc co ay đi.