Vợ xấu an toàn, cần gì phải giữ?

Khi còn yêu nhau, trong khi đám bạn thân của tôi háo hức dẫn bạn gái ra mắt bạn bè thì tôi chẳng động tĩnh gì. Không ít lần trong những cuộc vui, mấy cậu bạn tếu táo hỏi tôi: “Bộ bồ mày đẹp lắm hả, dẫn ra sợ tụi tao cua mất phải không?”. Tôi chỉ cười trừ, ậm ờ. Làm sao tôi đủ can đảm để cho họ biết rằng, tôi không đưa em ra mắt vì em… xấu quá.

Ngày còn trai trẻ đôi mươi, tôi nổi tiếng là anh chàng “sát gái” cùng vẻ ngoài bảnh bao của mình. Bao cô chân dài xinh đẹp đến rồi lại đi, tôi say sưa với những “chiến công” của mình. Những cô nàng dù đẹp đến mấy cũng không ở lại bên cạnh tôi được quá lâu. Nhưng không hiểu sao từ khi gặp em, một cô gái mờ nhạt so với những nàng má phấn môi son xung quanh, không hề có điểm gì đặc biệt về ngoại hình, lại khiến tôi chao đảo.

Lần đầu tiên gặp em, nhìn nước da đen xỉn, thân hình tròn trịa, cái mũi cà chua, thật lòng tôi chẳng mấy ấn tượng, thậm chí chẳng hề có ý định làm quen. Nếu không có buổi trò chuyện hôm ấy, có lẽ tôi sẽ không bao giờ vương vấn bóng hình em. Cách nói chuyện thật sự có duyên, giọng nói trầm ấm, nhỏ nhẹ, nụ cười dễ thương cứ cuốn lấy tôi.

Em không đẹp nhưng nói chuyện rất có duyên (Ảnh minh họa: Internet)

Ngày mình chính thức yêu nhau, em cũng cảm nhận được tâm tư của tôi nên không bao giờ thắc mắc, hay đòi tôi đưa em ra gặp gỡ bạn bè. Thậm chí em còn đề nghị trước rằng em sẽ không xuất hiện chốn đông người cùng với tôi. Cũng vì vậy mà đôi khi tôi thấy thiệt thòi cho em quá, nhưng thật tình tôi cũng không đủ can đảm “ra mắt” em với bạn bè, nơi có những cô bồ của họ là lượt, xinh xắn.

Ngày mình cưới nhau, không ít bạn bè tôi té ngửa khi nhìn thấy cô dâu. Họ có vẻ dò xét, cười tế nhị trước mặt em. Tuy vậy, em vẫn rất bình tĩnh và cười tươi tắn với tất cả bọn họ. “Nhìn không xứng đôi gì hết”, họ xầm xì với nhau. Nói riết, họ khiến tôi mặc cảm “lấy phải vợ xấu”, còn em thì cũng không giữ được vẻ bình tĩnh như lúc đầu.

Lấy vợ xấu, tôi thấy mình chẳng cần lo giữ, hay sợ người khác rinh mất. Vợ muốn đi du lịch một mình với bạn bè, công ty, tôi cũng chẳng lo sẽ phát sinh chuyện tình công sở. Tôi thong dong với suy nghĩ “vợ xấu an toàn”, vì vậy mà mảy may chẳng chăm chút đời sống vợ chồng. Mọi chuyện tôi để mặc cho vợ lo. Những ngày đặc biệt, sinh nhật, ngày lễ, tôi cũng chẳng màng tặng hoa, tặng quà, hay ít ra là một lời chúc dành cho vợ. Đôi khi vợ tôi cũng trách móc “anh là đồ vô tâm”, nhưng tôi chẳng để tâm mấy. Tôi còn thách thức em: “Với nhan sắc của em, kiếm được ông chồng nào ngon hơn anh thì kiếm đi”. Vợ tôi im lặng, nhưng gương mặt thoáng buồn. Tôi biết mình đã lỡ lời, đụng vào lòng tự ái của em.

Không phải là một cô gái đẹp, nhưng vợ là người đảm đang, tháo vát. Mỗi khi nhà có tiệc tùng hay giỗ chạp, chỉ cần em ra tay là mọi thứ đều tươm tất. Có lần sau 4 năm cưới nhau, tôi bấm gan đưa vợ đi họp lớp cùng nhóm bạn. Nhìn bề ngoài, rõ là em lạc lõng, mờ nhạt trước những cô vợ lụa là, má đỏ, môi son của đám bạn. Nhưng khi vào bếp, đó mới chính là “sân khấu” của em, vợ đã trở thành người nổi bật nhất. Trong khi các bà vợ khác chỉ biết đứng õng ẹo, vuốt tóc, khẩy tay, thì vợ tôi vụt sáng thành một bếp trưởng tài tình. Từng món ăn ngon được dọn lên bàn trước những cái mồm chữ O, mắt chữ A của các cậu bạn. Một cậu bạn buột miệng nói: “Giờ đã hiểu vì sao cậu đổ kềnh trước cô vợ “xinh đẹp” ấy rồi đấy!”. Em khiến tôi nở mày nở mặt. Còn vợ thì mặt đỏ lên trông thật đáng yêu.

Từ bữa hôm đó, mỗi lần đi nhậu, đám bạn tôi liên tục hỏi thăm bà xã, còn nhắc vợ họ sang làm quen với vợ tôi để học hỏi bí kíp nấu ăn. Cũng từ đó, em bắt đầu tham gia cuộc thi nấu ăn trong công ty. Thấy hình em chụp hình chung với nhiều đồng nghiệp nam, đăng lên Face Book, tôi thấy mặt nóng bừng. Nhìn họ vây quanh em và món ăn em nấu, hình như là tôi ghen. Lần đầu tiên sau 4 năm cưới nhau, tôi có cảm giác ghen với vợ mình. Rồi em được giải nhất, được đồng nghiệp nam tặng hoa, tôi không giấu nổi sự bực bội khi nhìn thấy bó hoa và vẻ mặt vui sướng của em. Nhưng nghĩ lại, cũng tại tôi quá vô tâm, từ ngày lấy nhau, chưa bao giờ để ý đến sở thích hay tặng quà cho vợ.

Có lẽ đã đến lúc tôi thay đổi suy nghĩ, không phải lấy vợ xấu là có quyền bỏ bê, chê bai. Vì biết đâu, trong mắt người đàn ông khác, em lại là “báu vật”. Một cái lạ bằng tạ cái quen mà!

(Tâm sự của một người chồng)

Theo ebe

Leave a Reply

Or