“Vì đồng tính, tôi nợ cô ấy một cuộc đời”

Tôi là người đồng tính nhưng vì gia đình, tôi vẫn cưới vợ. Tôi có tội với người phụ nữ ấy.

Chủ đề về người đồng tính đã không còn quá mới mẻ ở Việt Nam. Tuy nhiên, không phải ai trong chúng ta cũng hiểu hết và thông cảm cho những con người thuộc “giới tính thứ ba” đó. Lắng nghe những lời bộc bạch từ chính họ, chúng ta mới thêm phần nào hiểu về tâm tư, tình cảm cũng như nỗi khổ tâm mà những người đồng tính đã phải trải qua.

Hủy hôn vì biết mình đồng tính

Gặp anh Đức trong một buổi chiều đầu hè, nghe anh tâm sự về câu chuyện của cuộc đời mình mới thêm thấu hiểu về nỗi niềm của những người đồng tính. Quả thực, cuộc sống vốn dĩ đã không mấy dễ dàng với bất kì ai nhưng với những người thuộc giới tính thứ ba thì điều đó càng khó khăn hơn gấp bội.

Anh Đức năm nay 25 tuổi, quê ở một vùng nông thôn nghèo. Sinh ra trong một gia đình thuần nông, bố mẹ làm ruộng, bản thân anh cũng đang đi làm thuê cho một doanh nghiệp trong khu công nghiệp ở địa phương. Những năm tháng anh còn nhỏ, anh đã luôn bị mọi người trong thôn, ngoài xóm trêu, gọi bằng “cô”. So với những người bạn trai đồng trang lứa, anh Đức có nét “dịu dàng, nữ tính” hơn hẳn.

Anh Đức tâm sự: “Ngay từ khi đến tuổi dậy thì tôi đã biết mình không giống những bạn trai bình thường khác. Chơi với họ tôi thường cảm thấy ngượng ngùng, e ngại. Và tôi cảm thấy thích bạn lớp trưởng vô cùng. Trong cuộc sống hàng ngày tôi không thích chơi mấy trò bạo lực như các bạn khác mà thường lân la chơi cùng các bạn gái. Quần áo, đồ dùng tôi chọn cho mình cũng có hơi hướng nữ tính. Chính vì thế các bạn toàn gọi tôi là “chị”, là “cô”. Tôi biết mình có điều gì đó khác lạ nhưng ở tuổi đó tôi không hiểu lắm, chỉ nghĩ đơn giản là mình thích những thứ như thế mà thôi”.

Từ bé tới khi trưởng thành anh Đức luôn bị gắn với những lời đàm tiếu, chê bai là “đồ đàn bà”, “gã pê đê” khiến Đức rất khổ tâm. Anh hiểu rằng những cụm từ đó dùng để miệt thị anh. Lớn hơn, anh muốn sống với con người thật của mình cũng không được khi mà gia đình luôn chì chiết anh về việc “làm xấu mặt gia đình, dòng họ”. Vì bị sự hối thúc của gia đình, anh Đức buộc phải làm quen với một cô gái do người thân giới thiệu.

Cô gái đó có cảm tình với anh rất nhiều vì thấy anh hiền lành, đạo đức. Tuy nhiên, càng bên cô gái đó anh Đức càng hiểu được con người thật của mình, Anh Đức không hề có cảm giác khi bên bạn gái. Biết mình là người đồng tính, nhưng dưới sức ép của gia đình nên anh Đức không dám nói ra sự thật. Cho tới khi hai bên gia đình quyết định cưới, anh Đức mới có đủ can đảm để nói với cô gái ấy.

Anh Đức chia sẻ: “Mình đã quyết định hủy hôn khi đám cưới chỉ còn hơn 2 tháng là diễn ra. Mình không muốn cô ấy phải khổ khi lấy một người không đúng giới tính như mình. Cuộc đời cô ấy sẽ bị mình mà làm cho thành bi kịch. Như thế tàn nhẫn lắm”.

Kể từ khi hủy hôn, “bại lộ” giới tính, anh Đức gần như rơi vào trạng thái tuyệt vọng khi bị mọi người xung quanh kì thị. Không chịu nổi điều đó, cuối cùng anh Đức đã phải bỏ làng vào Sài Gòn sinh sống mặc dù anh luôn canh cánh một nỗi khổ tâm về cha mẹ.

vi_dong_tinh_toi_no_co_ay_mot_cuoc_doi_0.jpg

“Đời tôi có tội với cô ấy”

Ngồi trầm ngâm bên ly cà phê, ánh mắt anh Triệu nhìn xa xăm và kể: “Cuộc đời tôi cho tới giờ, ngoài công ơn sinh thành, dưỡng dục của bố mẹ, tôi còn nợ một cái ơn của người phụ nữ ấy. Tôi chịu ơn cô ấy suốt đời”. Người phụ nữ mà anh Triệu nhắc tới chính là người vợ mà anh đã ly hôn cách đây không lâu.

Anh Triệu là con trai độc nhất của một dòng họ. Ngay từ khi sinh ra anh đã luôn bị ông nội và bố đặt nặng lên vai trách nhiệm của một người “đích tôn”. Nhưng khổ tâm thay, vào chính cái tuổi 18 của mình, anh Triệu đã phát hiện ra tâm hồn và thể xác mình không đồng nhất. Con người anh không giống như cái hình dáng mà ông trời trao tặng.

2 năm sau anh Triệu cũng yêu một người đồng giới với mình. Cuộc tình của họ trong lốt một đôi bạn thân vì anh Triệu không đủ can đảm để công khai. Tới tuổi lập gia đình, anh Triệu cũng nhắm mắt đưa chân lấy một người con gái mà gia đình vô cùng ưng thuận. Cô ấy là một người tốt, yêu thương chồng con. Cuộc hôn nhân “trá hình” đó mang tới cho anh Triệu 2 cậu con trai xinh xắn và đáng yêu.

Sau 7 năm chung sống với người vợ, 7 năm phải cố làm một người đàn ông trụ cột gia đình, cuối cùng anh Triệu đã dũng cảm nói ra sự thật và cầu xin vợ tha thứ. Có lẽ anh Triệu là người may mắn khi nghe tới cùng câu chuyện của anh, vợ anh đã không oán thán mà lặng lẽ viết đơn ly hôn. Chị coi 7 năm qua là cách tích đức cho cuộc sống vì đã sinh được cho anh 2 đứa con. Đồng thời, chị cũng chúc anh sớm tìm được người tâm đầu ý hợp, được sống đúng với tình cảm và giới tính của mình.

Hiện giờ anh Triệu đang yêu một người đồng tính khác. Anh cũng đã công khai giới tính của mình với gia đình, dòng họ. Anh coi việc sinh 2 cậu con trai là nỗ lực báo hiếu bố mẹ. Khi biết chuyện, bố mẹ anh dù không thực sự thoải mái nhưng cũng để anh được sống với con người thật của mình.

"Vì đồng tính, tôi nợ cô ấy một cuộc đời" - 3

Lấy chồng gần 10 năm mới biết mình đồng tính (Ảnh minh họa)

“Tôi không thể bỏ chồng dù người tôi yêu là một cô gái”

Trường hợp của chị Hồng Liên lại là một nỗi niềm mà chị không dám tỏ bày. Không giống như hai  người đàn ông trên, chị Liên lấy chồng, sống hạnh phúc bên chồng gần 10 năm mới phát hiện ra mình đồng tính.

Thời tuổi trẻ chị Liên cũng như bao cô gái khác, cũng điệu đà, ngắm vuốt. Khi ấy, chồng chị tới tán tỉnh và ngỏ ý muốn xây dựng gia đình cùng chị. Chị Liên cũng chưa hẳn đã yêu anh nhưng vì thấy anh là người tốt, gia đình anh cũng rất quý mến chị nên chị gật đầu đầu ý. 20 tuổi chị trở thành cô dâu mà cũng không biết tình yêu đích thực là gì.

Về sống bên người chồng tốt chị Liên cũng hài lòng với cuộc sống như bao gia đình khác của mình. Chị sinh lần lượt hai đứa con rất khôi ngô và ngoan ngoãn. Chị không hoài nghi về giới tính, con người thật của mình và sống mặc định với tổ ấm đó. Chỉ tới khi chồng chị đi xuất khẩu lao động nước ngoài chị mới biết con người thật của mình là gì.

Cùng chỗ làm với chị có một người bạn gái. Cô ấy cũng thường xuyên đến nhà chị chơi khi chồng vắng nhà. Nhiều thời gian gần gũi, cuối cùng, chị Liên không hiểu sao mình lại xuất hiện những tình cảm lạ lùng với người bạn ấy. Cô ấy cũng thú nhận là yêu chị Liên lâu rồi nhưng vì nghĩ chị đã có chồng nên không dám tiến tới với chị.

Chị Liên đã tự nhắc nhở mình rằng đó chỉ là sự ngộ nhận, là cảm giác mới mẻ nên chị nhầm tưởng nhưng không phải như vậy. Càng ngày chị càng nhớ người bạn đó da diết, ngày nào họ cũng phải gặp nhau ở bên nhau. Thế rồi điều gì đến cũng đến, chị Liên quan hệ tình ái với người bạn làm cùng xưởng.

Kể từ đó chị Liên và người bạn ấy chính thức “ngoại tình”. Tất nhiên chuyện đó không ai hay biết. Hiện tại chị Liên vẫn duy trì mối quan hệ đó: “Tôi biết như vậy là sai trái. Tôi không chỉ có lỗi với chồng, với con mà còn có lỗi với cả người cô ấy nữa. Nhưng tôi không dám vất bỏ tất cả, tôi sợ dư luận, tôi sợ các con của mình phải khổ. Tôi sẽ chấm dứt với cô ấy trước khi chồng tôi về dù cho tôi yêu cô ấy rất nhiều. Nhưng tình yêu đó có lẽ đành hẹn kiếp sau, tôi không dám từ bỏ gia đình để đến với cô ấy” – chị Liên chia sẻ.

Leave a Reply

Or