TRUYỆN CỔ TÍCH MẸ KỂ CHO BÉ NGHE HẰNG ĐÊM

Những câu chuyện cổ tích mới toanh, mẹ đọc và lưu lại để hằng đêm nằm bên bé kể cho bé nghe nhé!

Con lừa và con chó nhỏ:

Chuyen co tich

      Ngày xưa, có một người đàn ông sống trong một ngôi nhà nhỏ ở nông trại. Ngôi nhà của ông có rất nhiều bàn ghế đẹp còn nông trại thì trồng rất nhiều loại rau củ ngon. Ông rất tự hào về ngôi nhà và nông trại của mình.
Ông có nuôi một con lừa và một con chó nhỏ. Cả hai con vật này được chủ chăm lo theo những cách rất khác nhau.
Hàng ngày, con lừa làm việc ở nông trại. Nó làm việc rất siêng năng.
Nó được chủ xây cho một cái chuồng để ở vào ban đêm. Đó là một cái chuồng ấm áp và rất thoải mái. Thế nhưng, con lừa lại không bằng lòng với điều đó. Nó luôn nghĩ về con chó nhỏ:
“Mình phải kéo xe và chở hàng cả ngày dài trong khi con chó nhỏ ngu ngốc đó chỉ việc chơi đùa mà lại được mọi người chú ý đến!”.

     Quả thật, con chó nhỏ suốt ngày chơi đùa ở nhà. Nó rất thích chơi đùa và chơi đùa rất khéo. Chính vì thế, mọi người trong nhà đều thích nựng nịu nó.
Sau một ngày nô đùa, tối đến, con chó nhỏ lại được ngủ trong căn phòng ấm áp ngay bên cạnh chủ nhân.

     Trong bữa ăn, con chó nhỏ thường làm những trò mà nó giỏi nhất. Nó ngồi trong lòng ông bà chủ và ăn những thức ăn thật ngon. Nó thật là một con chó may mắn!
Con lừa nhìn qua cửa sổ và cảm thấy rất ganh tỵ.
“Con chó đó phải rất khôn ngoan đế được ông bà chủ chú ý, cưng chiều và được ăn ngon mà chẳng phải làm gì cả như thế. ” – Nó nghĩ.

     Con lừa thầm ước: “Ước gì mình có thể giống con chó đó. Ông bà chủ sẽ cưng chiều mình và mình chẳng cần phải làm gì ngoài việc chơi đùa cả”
Thế là một ngày nọ, nó chạy vào trong nhà và bắt đầu nô đùa giống như con chó nhỏ.

    Nó nhảy chồm khắp phòng. Nhưng vì quá to lớn và vụng về nên nó liên tục va vào đồ đạc, khiến căn phòng trở nên bề bộn vô cùng.
“Không sao ” – Con lừa nghĩ và cố sủa giống như con chó nhỏ. Thế nhưng,tất cả những gì nó phát ra được chỉ là tiếng “BE BE” mà thôi.

   Khi nhìn thấy những thức ăn thơm ngon trên bàn, nó bèn nhảy chồm lên lòng ông chủ giống như con chó nhỏ kia.
Nó thầm nghĩ: “Đây có thể là bí quyết”.

“Giờ thì ông chủ sẽ đế ý đến mình, cưng chiều mình và cho mình ăn những thức ăn ngon giống như con chó nhỏ ranh mãnh kia. ” — Con lừa nhủ thầm.
Nhưng người chủ lại tỏ ra rất tức giận. Ông nhảy lên và hét lớn:
– Đồ con vật vụng về! Mày nghĩ mày đang làm gì hả? Mày là con lừa chứ không phải con chó nhỏ đâu!

Ông vớ lấy cây chổi và đuổi con lừa trở về chuồng. Bà vợ chạy sau, tay cầm cái chày cán bột còn con chó nhỏ chạy sau cùng!

– BE BE! BE BE! – Con lừa vừa kêu vừa chạy về chuồng của mình.
Con lừa cho rằng nó thật ngu ngốc khi giả bộ làm con chó nhỏ. Tốt hơn hết, nó nên trở về là con lừa, làm những việc mà một con lừa nên làm, ăn thức ăn dành cho lừa và ngủ trong cái chuồng của lừa

Thỏ con dời đá:

Chuyen co tich

   Thỏ trắng, Thỏ xám và Thỏ đen là ba người bạn thân, một hôm, ba chú Thỏ rủ nhau lên núi hái nấm. Cả ba mang theo một chiếc làn nhỏ, vừa đi vừa chơi đùa thật vui vẻ. Đột nhiên, cả ba chú Thỏ nhìn thấy một tảng đá lớn nằm chắn ngang đường. “Phải làm thế nào bây giờ? Đây là con đường duy nhất để lên núi,” Thỏ trắng nói, “Chúng ta mau khênh hòn đá này ra chỗ khác đi!” “Một, hai, ba!” ba chú Thỏ ra sức nhấc hòn đá lên, nhưng nó vẫn không hề nhúc nhích. Thỏ xám nói: “Chúng ta cùng đẩy đi!” “Một, hai, ba!” hòn đá vẫn không suy suyển.

   Thỏ đen ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: “Chúng ta hãy dùng thanh gỗ chuyển hòn đá này ra chỗ khác, giống như chơi trò bập bênh ấy.” Sau đó, nó tìm một khúc gỗ, Thỏ trắng và Thỏ đen kê một đầu của khúc gỗ dưới hòn đá, Thỏ xám đi tìm một hòn đá nhỏ khác kê vào giữa khúc gỗ. Sau đó, ba chú Thỏ cùng ngồi lên một đầu của khúc gỗ và nhún xuống, quả nhiên, hòn đá đã chuyển động. Cả ba lại cùng nhún một lần nữa, thật là thích!

Con khỉ và người đánh cá:

Chuyen co tich

   Ngày xưa, có một con khỉ sống trong một khu rừng gần bờ sông nọ. Như những anh em khác của mình, khỉ con rất thích sống trên cây để có thể đu từ cành này sang cành khác.

   Trong các loại cây trong rừng, nó thích nhất là cây dừa. Mỗi ngày, nó trèo lên cây hái những trái dừa và ném mạnh chúng xuống đất cho đến khi vỡ ra. Lúc đó, khỉ con có thể uống nước dừa thơm ngon và ăn cơm dừa trắng ngọt.

Một ngày nọ, khỉ con nằm trên cây ngắm dòng sông đang chảy phía dưới. Nó nhìn lũ cá đang bơi trong nước và nghĩ sẽ thật tuyệt vời nếu có vài con cá cho bữa tối của mình.

“Ước gì mình bắt được vài con cá. ” — Nó nghĩ. — “Nhưng mình không biết phải làm sao. Lũ cá không đứng yên trên cây như những trải dừa

Đúng lúc ấy, con khỉ nhìn thấy hai người đàn ông đi dọc bờ sông. Cả hai đang vác một cái lưới lớn.
“Ô! Hay đây. Không biết họ làm gì với cái lưới nhỉ? ” — Con khỉ thắc mắc.

“Có lẽ cái lưới này dùng để chơi một trò chơi nào đó, chẳng hạn như đá bóng hoặc quần vợt chăng? ” – Con khỉ chăm chú quan sát hành động của hai người đàn ông.

Một người lội xuống sông và kéo cái lưới sang bờ bên kia.
Khi nhìn thấy cách làm này, con khỉ nhận ra đây chẳng phải là một trò chơi gì cả.
Cái lưới được dùng để bắt cá. Thật là một ý hay!

Người đàn ông đã băng qua sông cột một đầu lưới vào một cái cây. Sau đó, ông quay trở lại bên này sông, nói với người bạn của mình:
– Chúng mình sẽ bắt được nhiều cá. – Rồi họ cùng đi đến bóng râm gần đó để nghỉ chân.

“Mình cũng nên thử mới được! ” — Con khỉ nhủ thầm và nhảy khỏi cây. “Tại sao mình lại không nghĩ ra trước nhỉ? Tất cả mình cần chỉ là một cái lưới thôi mà. Rồi mình sẽ có cá cho bữa tối ngay thôi! ” . Thế là nó đi tìm cái lưới.

Con khỉ nhớ đến túp lều cũ ở gần bờ sông và quyết định chạy tới đó tìm. Một lúc sau, nó tìm thấy một chiếc lưới cũ và kéo chiếc lưới về cái cây của mình. Dù cái lưới rất nặng nhưng khỉ con chẳng bận tâm vì nó đang rất háo hức về việc bắt cá cho buổi tối.

Khi trở lại cái cây của mình, nó cố làm theo những gì hai người đàn ông đã làm. Nó cột một đầu lưới vào cành cây và rồi nhảy xuống nước cùng với đầu còn lại của chiếc lưới.

Thật là một con khỉ tội nghiệp! Nó không thể bơi với cái lưới nặng trĩu trong tay. Cái lưới quấn khắp người nó. Khỉ con cố sức vùng vẫy nhưng không được.

Đúng lúc ấy, hai người đàn ông lúc nãy quay lại.
– Nhìn kìa! – Một người kêu lên. – Có con cá lông lá to đùng đang bị mắc vào lưới kìa! Anh có thấy con nào giống như thế không?

Họ phì cười rồi kéo khỉ con tội nghiệp lên bờ.
Một người nói:
– Hãy nhớ này, có nhiều cách để bắt cá lắm đấy. Nhưng ngươi hãy học trước rồi hãy thử nhé.
Nói đoạn, họ bước đến kiểm tra cái lưới của mình.

Khỉ con quay trở lại cái cây của mình, tự nhủ:
“Mình không thạo bắt cá. Từ nay mình sẽ chỉ hái những trái dừa thôi!
Và kể từ ngày ấy trở đi, nó chẳng bao giờ bắt cá nữa!

Chú thỏ và núi củ cải:

Chuyen co tich

   Một chú Thỏ con thích nhất là được ăn củ cải. Vậy nên khi mùa xuân đến, chú ta đã gieo rất nhiều hạt giống củ cải xuống đất. Chẳng mấy chốc củ cải nảy mầm, ngày nào Thỏ con cũng chăm chỉ nhổ cỏ, tưới nước và bón phân cho củ cải.

   Củ cải ngày càng lớn nhanh, chưa đến mùa thu mà đã to như một ngọn núi nhỏ. Thỏ con thích thú gọi đó là núi củ cải.

Thỏ con đào một cái hang trên núi củ cải và ở luôn trong đó, coi đó như nhà của mình. Khi đói, nó liền cắt một miếng củ cải để ăn; ăn no rồi, nó lại đi tìm các loài động vật khác để chơi đùa. Núi củ cải thật là to! Thỏ con đã ăn cả mùa thu mà vẫn không hết, ăn cả mùa đông mà cũng vẫn chưa hết.

Sưu tầm

 

One thought on “TRUYỆN CỔ TÍCH MẸ KỂ CHO BÉ NGHE HẰNG ĐÊM

Leave a Reply

Or