Tôi là một bà mẹ đơn thân bị ung thư

Is the parent Bà single body of hai Đứa con less the problem children, Josephine Sili, 37 Tuổi out of Arizona (Mỹ), but it again Mac có thể Bệnh ung the hiem ngheo.

 

Tôi vừa chiến đấu với căn bệnh ung thư giai đoạn III, vừa là bà mẹ đơn thân nuôi dạy 2 cậu con trai, một con 5 tuổi còn một con chỉ mới 23 tháng tuổi. Nhưng tôi vẫn giữ được tinh thần lạc quan và chưa bao giờ mất đi niềm vui sống.
Tôi là một bà mẹ đơn thân bị ung thư
Josephine Sili và 2 con trai

Mọi chuyện bắt đầu vào tháng 5/2010, khi tôi cảm thấy một khối u ở trong ngực. Lúc đó, tôi đang mang thai đứa con thứ 2 được 7 tuần. Các bác sĩ không muốn làm gì tác động đến khối u vì họ cho rằng nó có liên quan đến việc mang thai. Và vào tháng 1/2011, con trai tôi, Falaniko chào đời.

Đến tháng 7, bên ngực phải của tôi có một cảm giác nóng như thiêu đốt. Sau khi trải qua các cuộc xét nghiệm và tới gặp bác sĩ chuyên khoa, tôi được biết mình đã mắc ung thư vú giai đoạn III. Tôi bị ung thư ở cả 2 vú và nó đã lây lan tới tận các hạch bạch huyết.

Khi bác sĩ thông báo tin này, tôi đang ở cùng với cha mẹ và các con. Bố của Falaniko không phải là một phần cuộc sống của chúng tôi, còn tôi đã ly hôn với bố của đứa con trai lớn Mikaele từ lâu. Ngay khi nghe thấy từ “ung thư”, tôi cảm giác người mình tê cứng lại và vô vàn suy nghĩ bùng phát trong đầu. Ai sẽ chăm sóc cho các con tôi? Tôi sắp chết rồi có đúng không? Còn bố mẹ tôi thì sao? Nếu bố mẹ tôi không ở bên vào ngày hôm đó, chắc hẳn tôi đã phát điên lên mất! Bố tôi luôn là nguồn cổ vũ, động viên lớn lao và luôn mang lại cho tôi hi vọng. Sau khi nghe tin, bố chỉ nói: “Con yêu, con sẽ ổn thôi. Rồi Chúa sẽ giúp con vượt qua mọi chuyện”.

Kế hoạch trị liệu

Từ tháng 8/2011, tôi bắt đầu tiến hành hóa trị. Cứ cách 3 tuần tôi lại phải hóa trị một lần. Đến tháng 11 thì tôi ngừng hóa trị và bắt đầu chuyển sang liệu pháp hormone. Tôi phải dùng thuốc hormone trong 6 tháng, sau đó lại quay lại hóa trị vào tháng 6/2012. Sắp tới tôi lại bắt đầu một đợt hóa trị mới, điều trị mỗi tuần 1 lần trong 3 tuần liên tiếp. Đến tuần thứ 4 thì tôi sẽ được nghỉ ngơi, rồi quy trình điều trị lại quay lại từ đầu. Thật may mắn là bác sĩ của tôi cho rằng kết quả hóa trị khá khả quan.

Lần đầu tiên hóa trị, tôi đã rụng hết cả tóc. Tóc tôi cứ rụng dần, vì thế nên tôi quyết định nhờ các thành viên trong gia đình cạo đi mái tóc của mình. Quá trình điều trị kéo dài khiến tôi lúc nào cũng thấy ốm yếu và mệt mỏi. Thậm chí, đợt hóa trị đầu tiên còn khiến tôi phát ốm và sụt 18 kg. Đợt hóa trị thứ 2 không khó khăn như đợt đầu, nhưng điều đó cũng không ngăn được sự thật là tóc tôi cứ thế rụng dần. Kể từ khi bắt đầu quá trình điều trị, gia đình đã giúp tôi chăm sóc bọn trẻ. Mẹ tôi thì chăm sóc cho đứa con nhỏ, còn chị và bố tôi đã giúp con trai lớn của tôi theo kịp việc học và các hoạt động ở trường.

Sự giúp đỡ đến từ những người xa lạ

Qua bác sĩ của mình, tôi biết đến Singleton Moms – một tổ chức phi lợi nhuận giúp những bà mẹ đơn thân chiến đấu với căn bệnh ung thư. Tổ chức này không chỉ mang đến sự giúp đỡ tài chính mà còn động viên tinh thần cho các bà mẹ đơn thân không may mắc bệnh. Và tôi là một trong những người nhận được sự giúp đỡ của họ. Những điều phối viên chăm sóc tôi thực sự đã mang đến nguồn hỗ trợ lớn lao cho cả tôi và gia đình. Họ chi trả 2 hóa đơn hàng tháng, cung cấp cho tôi các dụng cụ vệ sinh, vật dụng trong nhà, đồ ăn, thậm chí họ còn mua cả quà Giáng sinh cho các con tôi. Singleton Moms đã mang đến cho tôi niềm hi vọng vào thời điểm tôi ít trông đợi nhất.

Động lực sống của tôi

Tôi là một bà mẹ đơn thân bị ung thư

Cả hai con tôi đều còn rất bé để hiểu ung thư thực ra là gì. Tôi buộc phải giải thích với đứa con cả rằng hiện tôi đang bị “ốm” và phải ngủ nhiều lần trong ngày. Con không hỏi quá nhiều câu hỏi nhưng vẫn rất hiểu chuyện, bởi con tôi là một cậu bé thông minh. Con biết rằng khi tôi đi vào phòng, điều đó nghĩa là tôi cần phải đi ngủ.

Làm mẹ là một trong những trải nghiệm đáng giá nhất trong cuộc đời tôi. Hai đứa con trai là nguồn động viên lớn lao giúp tôi chiến đấu chống lại căn bệnh ung thư. Nhờ các con mình, tôi hiểu ra rằng bản thân mình mạnh mẽ hơn là những gì tôi tưởng. Hiện giờ, tôi đang sống rất lạc quan và tích cực. Tất cả đều nhờ vào những sự giúp đỡ tôi đã nhận được và nhờ vào niềm tin rằng tôi sẽ có đủ sức mạnh vượt qua căn bệnh khắc nghiệt này.

 

 

theo: yeutretho

Leave a Reply

Or