Thú nhận của một bà mẹ hay lo lắng tới mức ám ảnh

Hôm nay, tôi thực sự muốn thú nhận một điều: Tôi là một bà mẹ cực kỳ hay lo lắng.

Tôi không muốn nói tới những thứ mà các bà mẹ thường cảm thấy lo lắng như để con chơi trên phố, sử dụng kéo, uống thuốc. Tôi là bậc kỳ tài về lo lắng.
Ví dụ, tôi hay lo lắng về những thứ như liệu tôi có thể bị ngộ độc khi đang mang thai con gái đầu lòng không nhỉ? Nếu việc đó xảy ra, trí tuệ con gái tôi sẽ bị ảnh hưởng thế nào? Lỡ con gái tôi không đậu vào trường đại học con thích chỉ vì có quá nhiều flouride trong nước thì sao? Ý tôi là, hiện giờ, con bé có thể đang học lớp chuyên ở trường, nhưng một ngày nào đó, mọi thứ bỗng dở dang chỉ bởi vì một lần tôi đã trót uống cà phê!
Phần lớn mọi người đều cười và bỏ qua những thông tin gây tranh cãi mà chúng ta tiếp nhận hàng ngày về những thứ ăn được và không ăn được. Trứng có tốt không? Có phải lần gần đây, sau nhiều phủ nhận, tôi lại nghe người ta nói bánh mì không xấu chút nào? Còn về chuyện rượu tốt cho bạn nữa chứ. Tôi thì luôn cảm thấy lo sợ thực sự, rằng tôi có thể sẽ làm hỏng hết mọi việc, rằng bé yêu của tôi có thể bị mắc bệnh về miễn dịch chỉ bởi vì tôi không biết chọn mua loại rau diếp nào cho sạch, cho tốt.
Mùa xuân năm ngoái, con gái 12 tuổi của tôi bỗng trở nên rất đỗi thanh mảnh. Tôi hỏi ông xã xem anh có thấy con gái quá gầy không. Chồng tôi đáp: “Không đâu, trông con tuyệt đấy chứ. Con chăm chỉ tập thể thao cả 7 ngày trong tuần. Em chẳng cần phải lo lắng thế đâu”.
Nhưng kỳ thực là tôi thấy lo lắm. Tôi bèn mua cả một túi lớn kẹo ngọt với hi vọng con gái sẽ có da có thịt chút (nhưng hệ lụy là tôi lại thấy càng lo lắng thêm vì sợ những thứ không tốt trong kẹo sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe của con).

Mother checking on her daughter's temperature in a bedroom

Tôi là bậc kỳ tài về lo lắng (Ảnh minh họa).

Dù vậy, tôi thực lòng muốn mình không còn lo lắng những chuyện như thế nữa. Còn bao nhiêu vấn đề nữa phải lo như thị trường chứng khoán,

khủng bố, hiện tượng nóng lên toàn cầu, chính trị và các bậc cha mẹ đang già đi. Đôi khi, tôi thậm chí còn đắm chìm trong nỗi ám ảnh mới nhất mang tên “ngày tận thế” và “hội Illuminati”.
Tôi có thể có đủ nỗi lo lắng, hoang mang tích lũy từ ngàn đời ngàn kiếp của nhân loại. Vì vậy, nếu bạn thuộc tuýp người hay lo lắng, tôi hoàn toàn thông cảm với bạn.
Một phần trong con người tôi biết rõ rằng tôi sẽ không bao giờ có thể xóa bỏ cảm giác lo lắng đó. Nhưng phần khác lại hiểu rằng điều lành mạnh nhất mà tôi có thể làm là ít ra hãy cảm thấy bớt lo lắng đi.
Suốt đời mình, cho tới bây giờ, tôi đã thử nhiều liệu pháp như thiền, yoga, cầu nguyện, luyện tập (dù không thường xuyên), thay đổi về chế độ ăn, viết báo… Nhưng tôi vẫn là một tên trùm về lo lắng. Lo lắng cùng cực. Lo lắng khôn nguôi.
Sự thật là nếu tôi, và những người như tôi, không kiểm soát được mức độ lo lắng của mình, tôi sẽ chẳng còn lại niềm vui nào nữa. Đôi khi tôi cảm giác như mình bị lấy cắp một khoảnh khắc chỉ bởi vì tôi cứ tự động nhìn vào góc tối của khoảnh khắc đó. Như khi tôi đang lặng ngắm hoàng hôn trên bãi biển, biết rằng một ngày sắp kết thúc, tôi lại thấy lo lắng vì liệu chúng tôi đã sưởi đủ nắng cho ngày hôm đó hay chưa (và dĩ nhiên, kéo theo lo lắng về thành phần trong kem chống nắng liệu có an toàn…).
Tôi thực sự cảm thấy một chút thoải mái khi biết rằng, từ khi các con tôi chào đời, và chúng tôi thường lặng lẽ thức dậy trong đêm để kiểm tra xem các con vẫn đang thở, cho tới khi chúng vào đại học, chúng tôi vẫn không ngừng lo lắng liệu các con còn sống hay không, trong thế giới biến động và bất định này? Tôi tin hàng triệu bà mẹ khác trên khắp Trái đất này cũng làm như thế.
Các bà mẹ hay lo lắng ơi, có ai giống như tôi, hãy giơ tay lên để tôi biết mình không đơn độc nào. Tôi chuẩn bị đi thư giãn đây. Tôi sẽ tự thưởng cho mình một ly rượu. Nhưng trước hết, tôi phải loại bỏ trong đầu những suy nghĩ về việc rượu có tác hại như thế nào với sức khỏe chúng ta.
Nguồn: Scarymommy

Leave a Reply

Or