Sinh xong đứa con đầu lòng tôi khủng hoảng trầm trọng, chưa dám nghĩ bao giờ sinh đứa nữa

 Chồng và bố mẹ đang rất mong chờ tôi có bầu lần nữa, nhưng quãng thời gian khủng hoảng sau sinh vẫn còn ám ảnh khiến tôi lo sợ khi nghĩ đến việc sinh thêm con.

Tôi mới chỉ sinh một đứa con nhưng chưa dám nghĩ lúc nào sẽ sinh tiếp nữa. Tôi rùng mình không phải vì không yêu thương con trẻ mà do tôi đã phải trải qua một khoảng thời gian khủng hoảng sau khi sinh cô con gái đầu lòng.

Thật ra, tôi có dấu hiệu trầm cảm từ khi mang bầu khoảng tháng thứ 7. Vợ chồng tôi đều xa cả hai nhà nội ngoại, chồng lại đi làm cả ngày. Do lo cho cả hai mẹ con, chồng thuê người giúp việc lo việc nấu nướng, dọn dẹp.

Vấn đề cũng từ đấy mà phát sinh, tôi tăng cân chóng mặt, mới tháng thứ 8 mà nặng tới 70kg. Lúc này tôi sợ không muốn ăn nhiều nhưng nói ra lại sợ bà tự ái nên cứ giữ trong lòng, cộng với việc mệt mỏi khi mang bầu, khiến tôi bắt đầu có nhiều suy nghĩ tiêu cực.

trầm cảm sau sinh

Tôi sợ đẻ thêm con sau một lần mắc trầm cảm sau sinh. Ảnh minh họa

Tôi đẻ mổ nên phải mất hơn 2 tuần tôi mới cảm thấy đỡ đau. Bé nhà tôi lại hay khóc, nhất là vào ban đêm. Vừa đau, con lại quấy tôi không được ngủ nên nhiều khi sinh ra căng thẳng mà tinh thần không thoải mái thì sữa không về, khiến tôi càng mệt mỏi nhiều hơn.

Nhà có việc nên khi tôi hết ba tháng cữ, người họ hàng xin về quê. Chồng tôi thì sáng 6 giờ ra khỏi nhà, tối 6 giờ về nhà nên gần như không thể phụ tôi việc nhà. Một mình tôi loay hoay với con, tã, bỉm, cháo, sữa nên khá bận bịu.

Bé thì cứ rời tay mẹ ra là khóc nên làm việc gì tôi cũng phải vừa bế con vừa làm. Có những khi đang pha sữa hay đang cho quần áo vào máy giặt, vì vướng con nên lóng ngóng mọi thứ cứ rơi loảng xoảng. Những lúc con ngủ tôi tranh thủ tắm, giặt, vệ sinh cá nhân nhưng cũng không xong vì con bé cứ tỉnh giấc liên tục. Có lúc thiếu kiềm chế, tôi đánh con khá đau.

Thương chồng đi làm vất vả nên tôi thường để cho anh chơi với con sau giờ làm việc còn tôi lo cơm nước, dọn dẹp nhà cửa. Cả ngày đã luôn chân luôn tay với con, tối đến lại phải dọn dẹp nên tôi cũng rất mệt mỏi.

Nhà nội ở xa, thỉnh thoảng ông bà mới lên thăm cháu một lần nên ông bà sẽ ở lại khoảng một tuần. Mẹ chồng tôi thì tốt bụng nhưng lại nói nhiều và vô cùng kỹ tính. Tôi cho con ăn như thế này, nằm như thế kia, hay ngủ ra sao đều khiến bà phàn nàn. 

Ngay cả việc tôi ăn uống, tắm gội bà cũng can thiệp khiến cho tôi cảm thấy áp lực vô cùng mỗi khi được nhà nội đến thăm.

Tôi còn bị nhớ nhớ quên quên, có khi vừa cho con ăn xong lại đi pha luôn một bình sữa mới, có khi giặt quần áo xong cả ngày không phơi, có khi đem cả điện thoại thả vào chậu tắm của con. Sáu tháng nghỉ thai sản, không đi làm cả ngày chỉ quanh quẩn với con và bốn bức tường khiến tôi cảm thấy bí bách, khó chịu.

Tất cả dồn nén khiến tôi sinh ra tính hay cáu gắt vô cớ với chồng, không kiềm chế được hay đánh con. Có lần, con bé khóc quá, tôi vô thức đánh con rất đau, con cứ thế khóc mãi không dứt.

Tôi quyết định tâm sự với chồng, anh động viên và đưa tôi đi khám. Bác sĩ chẩn đoán tôi bắt đầu có hiện tượng trầm cảm sau sinh, nhưng may phát hiện sớm nên chỉ cần điều trị một tháng là khỏi.

Câu chuyện xảy ra đã 4 năm nay, bé con đã cứng cáp, gia đình hai bên cũng đang thúc giục vợ chồng tôi sinh thêm cháu. Lâu dần, tôi sợ về thăm bố mẹ vì không biết đối phó, trả lời ra sao trước những lời giục giã. Chồng tôi thì thấu hiểu nên bảo đợi khi nào tôi sẵn sàng. Nhưng tôi biết anh đang khao khát có thêm một đứa con nữa nên tôi không khỏi nghĩ ngợi. Tôi vẫn chưa hết lo sợ. Nhiều khi cứ nghĩ đến việc sinh con thứ hai, thứ ba tôi không biết mình sẽ xoay sở ra sao giữa các con, có bị rơi vào tình trạng trầm cảm nữa hay không.

 Theo emdep

Leave a Reply

Or