Nhìn con gái ục ịch bám đuôi bà nội là cơn giận của mình lại bùng lên

Vài hôm nữa mình lại phải đi rồi, tình hình ở nhà chồng vẫn căng như dây đàn vì mình chưa xuống nước xin lỗi và làm hòa với mẹ chồng. Mình đã định mấy lần xin lỗi bà, nhưng nhìn con gái béo nịch, ục ịch bám đuôi bà nội là cơn giận lại bùng lên.

Vợ chồng mình do hoàn cảnh đi làm xa nên phải để con gái từ lúc 2 tuổi cho bố mẹ chồng nuôi. Ông bà nuôi cháu mình rất biết ơn nhưng hôm qua sau gần 2 năm mới về được thăm con, về đến nhà thấy bé con ục ịch chạy ra đón mà xót xa.

Ông bà nuôi con bé béo đẫy đến mức khó chấp nhận. Nó chỉ mới 4 tuổi mà đã gần 30 cân, nhìn mặt con phụng phịu, chân tay ngấn mỡ mình ôm con òa khóc. Thế là con gái vì ông bà mà mất cả tương lai rồi.

Sau khi sinh con mình bị chuyển đơn vị công tác, không đi thì mất việc, suy ngẫm tính toán mình quyết định đi vài năm, nếu chỗ mới có điều kiện tốt sẽ mang con vào sống cùng. Đi được một năm thì chồng cũng đi theo vì sợ mất vợ, thế là phải để con cho bố mẹ chồng nuôi.

Mặc dù rất bận rộn mình vẫn dành nhiều thời gian gọi điện, bây giờ là chat skype để dặn dò ông bà về việc nuôi con. Mình sợ ông bà lười biếng hoặc nuông chiều làm hư cháu. Người tính không bằng trời tính, con mình không hư mà chỉ béo lên một cách kì cục.

Ông bà nuôi con bé béo đẫy đến mức khó chấp nhận. Nó chỉ mới 4 tuổi mà đã gần 30 cân, nhìn mặt con phụng phịu, chân tay ngấn mỡ mình ôm con òa khóc. Thế là con gái vì ông bà mà mất cả tương lai rồi (Ảnh minh họa)

Mẹ chồng mình rất khó chịu, khi mình bảo bà liệt kê thực đơn của cháu từng ngày cho mình nghe thì bà cáu, nghĩ con dâu không tin tưởng mẹ chồng. Con mình cũng là cháu bà nhưng mẹ chăm con luôn tốt hơn bà chăm cháu, mình cẩn thận là hoàn toàn đúng.

Lúc mới đi, bà khoe cháu nhớ ti mẹ nên bây giờ bà đang cho nó nó ti. Mình nghe vừa sởn gai ốc vừa giận. Con ngậm ti bà không khác gì ngậm cái ốc đinh trong miệng mà nó vẫn hớn hở, trông vừa mất vệ sinh vừa phản cảm. Bà còn rất nhạy cảm, mình chỉ cần tỏ thái độ không hài lòng, bà liền bảo mình vô ơn. Lắm khi tức không chịu được, mình đã định mang con về gửi nhà ngoại nhưng tại bà giành đấy chứ.

Bà không cho cháu ăn uống khoa học mà hầu như chỉ theo cảm tính và sở thích. Cháu muốn ăn gì bà đều mua bất kể giờ giấc và có hợp vệ sinh hay không.

Lần trước mình về nhà con đã bắt đầu béo ra. Trong tuần mình ở nhà, mình cắt hết thịt thà chỉ cho con ăn cá và rau. Vậy mà con khóc không chịu vì đã quen ăn thịt. Bị mình mắng, con dỗi bảo mình không thương nó và chạy sang ti bà. Con còn nhỏ không phân biệt được vị trí giữa mẹ và bà đã đành, bà là người lớn cũng hùa vào với cháu dỗ dành nó. Sau này con vì bà mà xa rời mẹ, chắc chắn mình sẽ hận bà.

Kiêng ăn ban ngày thì đêm đến bà lại lén lút xuống bếp bón cháu ăn khuya, thảo nào không béo. Thời buổi sinh được một đứa con rất khó khăn, nên nếu để cho nó béo phì thì hỏng đời. Chưa kể vì nó là con gái, với vóc dáng ục ịch như thế thì sau này làm được trò trống gì, đến giai còn không muốn để mắt huống hồ tìm kiếm cơ hội thăng tiến. Thời đại này, hễ đẹp là có tất, còn béo và xấu chỉ nước bỏ đời.

Mẹ chồng mình thấy cháu béo còn tỏ ra tự hào vì mát tay nuôi cháu giỏi. Đi đâu được người khác hỏi bí quyết là phổng mũi tự hào rồi quay sang ngọt nhạt con dâu không biết điều. Bây giờ thức ăn đầy đủ, nuôi con chắc khỏe mới gọi là giỏi chứ chỉ thúc ăn cho béo thì ai không làm được.

Bà càn và lý sự cùn, bảo trẻ con cứ béo tốt là khỏe mạnh, sau này muốn ốm mập gì thì tính sau. Mà với đà cho ăn uống vô độ như thế thì càng ngày chỉ có tăng khẩu phần chứ làm sao giảm. Con bé nhà mình hư và hay quấy cũng vì thế, được cho ăn nhiều quen bụng nên bây giờ chỉ thiếu nửa bát cũng khóc lóc vật thân vật hình.

Hôm qua mình nấu súp rau cho con ăn để nhuận trường và giảm bớt chất béo. Mẹ chồng chạy xộc xộc vào bếp nâng lên đặt xuống nồi súp rồi bảo “mày nấu cho con hay cho lợn ăn thế”. Sẵn còn giận vì đêm qua bà dậy cho cháu ăn khuya nên dù biết hỗn nhưng mình vẫn nói “làm vậy là thương con, còn bà làm thế là hại cháu, con ai nấy xót bà ạ”.

Xong bà lại bảo mình vô ơn, mau cuốn xéo cả vợ chồng con cái ra khỏi nhà tao này nọ. Ước như có điều kiện mình cũng đem mang con đi ngay nhưng hoàn cảnh bây giờ chưa cho phép.

Đến lúc bón cho con, con chẳng chịu ăn, mình không kìm được giận đè con đánh một trận, tiện tay quăng luôn nồi súp. Mẹ chồng được thể nhảy vào bênh cháu và mắng chửi mình (Ảnh minh họa)

Đến lúc bón cho con, con chẳng chịu ăn, mình không kìm được giận đè con đánh một trận, tiện tay quăng luôn nồi súp. Mẹ chồng được thể nhảy vào bênh cháu và mắng chửi mình.

Mình ghét mẹ chồng, mình nhờ bà nuôi con hộ nhưng không có nghĩa là mình không được can thiệp vào quá trình phát triển của con. Hồi xưa môi trường xã hội nghèo khổ nên cứ tưởng ăn nhiều thịt thà là tốt, chứ bây giờ hóa thực phẩm, ăn như ăn thuốc độc chứ béo bổ gì. Mình đang nghi con mình béo lên do ăn nhiều thịt lợn có tiêm thuốc tăng trưởng. Chồng cũng không đứng về phía vợ, anh còn bảo mình nên đi xin lỗi bố mẹ chồng nhưng thật tâm mình chẳng muốn.

Vài hôm nữa mình lại phải đi rồi, tình hình ở nhà chồng vẫn căng như dây đàn vì mình chưa xuống nước xin lỗi và làm hòa với mẹ chồng. Mình đã định mấy lần xin lỗi bà, nhưng nhìn con gái béo nịch, ục ịch bám đuôi bà nội là cơn giận lại bùng lên.

Mình như thế có ích kỷ không mọi người? Nhưng thật sự nhìn con béo mình lo lắm.

Theo Afamily

2 thoughts on “Nhìn con gái ục ịch bám đuôi bà nội là cơn giận của mình lại bùng lên

Leave a Reply

Or