Nhật ký của mẹ khi con yêu lần đầu

Nhà có bốn người, ba hay đi công tác, mẹ và Mi là đôi bạn thân “cùng trang lứa” trong mọi chuyện. Anh Bi đang học năm cuối cấp 3, nên ít thời gian trò chuyện. Hàng ngày, chỉ có bữa cơm chiều là lúc ba mẹ con rôm rả nhất, hôm nào ba ở nhà thì cả nhà ngả nghiêng cười và giờ ăn cơm cứ vui như đại hội.

Nhat-ky-cua-me-khi-con-yeu-lan-dau (2)

Thế nhưng dạo này ăn tối xong, Mi dọn dẹp xong là đi ngay về phòng riêng mang theo điện thoại và iPad đóng cửa lại, không chơi với mẹ nữa. Mẹ ngạc nhiên lắm, vì không lẽ bận học mà suốt hai tuần nay ngày nào Mi cũng như tránh mẹ.

Trong nhà vắng lặng hẳn dù buổi tối ba mẹ con vẫn ở nhà. Tối ấy, mẹ mang chiếc áo mới mua vào phòng để hai mẹ con thử và tán chuyện như mọi khi. Mi đang nói chuyện điện thoại vội vàng tắt đi và mắt nhìn mẹ rất lạ.

– Có chuyện gì không mẹ

Mẹ cũng lạ, vì chưa bao giờ Mi như thế với mẹ. Hỏi “Con đang nói chuyện với bạn à?” thì Mi nói: “Mẹ hỏi làm gì, chuyện riêng của Mi”.

Mẹ hơi giật mình. Mẹ đã nghĩ chúng ta gần nhau như thế là mẹ kiểm soát được tâm sinh lý của Mi, để cân bằng tuổi dậy thì của con gái và con trai như anh Bi, để biết những biến đổi tâm lý giới tính. Vì mẹ biết con gái từ 12 đến 15 tuổi rất chông chênh nếu biết yêu, hoặc có ai đó thích mình – Buồn vui và đau khổ rất vô cớ và sẽ thấy cô đơn nếu không chia sẻ được.

Sáng hôm sau, mẹ rủ Mi đi mua sắm, sau đó vào quán cà phê uống nước và ăn trưa luôn. Mẹ hỏi:

– Mi có bạn trai rồi à? Học cùng lớp hay khác lớp?

– Bạn thôi chứ có gì đâu.

– Mẹ cũng có nói gì đâu. Miễn con vui là được. Hôm nào Mi rủ bạn đến nhà chơi. Thế bạn Mi tên là gì?

– Mẹ thoải mái thật không?

– Thế Mi có thấy mẹ khó chịu với Mi bao giờ không? Ba mẹ cũng có nhiều bạn học đến nhà chơi đấy thôi. Nhiều bạn mới vui và cuộc sống mới có chia sẻ chứ. Cuộc sống mà chỉ có mẹ con trong nhà thì ngớ ngẩn lắm. Hay Mi gọi bạn ấy ra đây chơi với mẹ con mình. Mẹ ngồi tý rồi đi, cho hai đứa đi chơi bowling đấy.

– Thôi, nó chẳng dám ra đâu, nhưng Mi và nó chỉ là bạn thôi.

Tối đó, Mi ngồi lại phòng khách xem ti vi và nói chuyện với cả nhà. Mẹ nháy ba về phòng trước, khi còn hai mẹ con, mẹ nói bất chợt:

– Mi giỏi xã hội thì bạn trai Mi học giỏi toán hay văn?

-Nó giỏi toán.

– Béo hay gầy? Có đến tai Mi không? (Mẹ hỏi giọng hóm hỉnh)

– Cao hơn Mi, nó béo lắm, nhưng không phải người yêu.

– Có thế mà Mi cũng giấu, thế là Mi có thầy giáo phụ đạo môn toán lý rồi nhé. Mẹ đỡ phải tìm thầy.

Chuyện lan man dừng ở chỗ khai thác hình dáng, lực học, gia đình và nơi ở của bạn nam tên Kiên ấy. Mẹ dừng, chờ cơ hội khác.

Nhat-ky-cua-me-khi-con-yeu-lan-dau (1)

Nhưng mẹ và ba cùng lo, vì Mi còn nhỏ quá, lại suy nghĩ nghiêm túc chứ không phải là đứa trẻ ưa chơi bời nên càng dễ bị tổn thương nếu có chuyện gì xảy ra. Rồi một ngày, bất ngờ mẹ giả vờ quên chìa khóa, đến lớp học của Mi giờ tan trường chờ. Mẹ thấy Mi đi ra cùng bạn nam ấy.

Mẹ đứng xa, nhưng ở chỗ cho Mi nhìn thấy. Mẹ cười thấy Mi nói với bạn nam, rồi bạn ấy cúi đầu chào mẹ. Mẹ rủ hai cả hai đứa đi ăn kem, nhưng Kiên từ chối. Mẹ mời Kiên Chủ nhật đến nhà ăn cơm rồi hai mẹ con cùng về.

Hôm đó là thứ Năm. Những ngày tiếp sau diễn ra bình thường.
Sáng thứ Bảy, 8 giờ mẹ thấy Mi quần áo chỉnh tề, nói:

– Mẹ cho Mi đi chơi tối về được không?

– Mi đi đâu? Với ai? Đi thế nào?

– Mi đi bạn chở bằng xe máy. Ra ngoại thành chơi thôi.

– Sao Mi không nói trước với mẹ. Bạn nào mà đi xe máy?

– Đi với thằng Kiên ạ.

– Hai đứa hay nhiều người?

– Hai thôi ạ.

– Mẹ cho đi, nhưng trưa phải về nhà ăn cơm chứ không đi đến chiều. Nói Kiên vào xin phép mẹ.

Hai đứa đi rồi, mẹ lo lắm. Bồn chồn ra vào, mẹ gọi anh Bi ra hỏi chuyện tâm lý thanh niên. Anh Bi nói không sao đâu, “thằng đó” cũng không phải trai hư. Mẹ thể hiện lo quá là chúng nó sẽ giấu giếm đấy. Phải để “thằng kia” đến nhà mình có cảm giác tự nhiên thoải mái chơi với cả nhà, thì chúng nó sẽ không rủ nhau ra ngoài nữa.

Coi chúng nó là bạn, nói chuyện thoải mái, canh chừng chúng ở nhà, chúng sẽ biết ngay tính tình của nhau và điều gì hay điều gì không hợp với hướng đi của gia đình là chúng tự “đào thải” nhau hoặc giữ tình bạn. Mẹ nghe anh Bi, làm theo anh Bi nói. Từ đó Kiên đến chơi tự nhiên hơn và ba mẹ có dịp canh chừng hai đứa hơn. Sau đó, mẹ liên lạc bí mật được với gia đình bố mẹ Kiên, để cả hai bên quan tâm đến cuộc sống và tình hình học tập của con mình.

Nửa năm sau, mẹ thấy Mi có thêm một bạn trai nữa đến học cùng nhóm. Cả ba đến nhà nói chuyện với ba mẹ, nhiều buổi học xong mọi người rôm rả nói về tương lai, nghề nghiệp, khoa học và bạn bè… Mi không lảng tránh ba mẹ nữa, lại kể mọi chuyện xảy ra với bạn và hỏi mẹ những chuyện con gái con trai và học hành. Mẹ vẫn lo nhưng đã qua thời kỳ căng thẳng dù Mi đã bước vào tuổi 15.

Một hôm Mi nói với mẹ, rằng Mi nhìn mẹ sống để Mi theo, sao cho mọi người không coi thường mình mà vẫn yêu thương thoải mái với mình. Rằng suýt nữa Mi bỏ nhà đi khi không biết giải tỏa thế nào lúc Mi thấy yêu bạn Kiên. Bây giờ Mi thấy Mi vẫn sống thoải mái, vẫn được cả nhà yêu thương gần gũi là nhờ mẹ tin Mi và cả nhà mình thoải mái khi trao đổi với nhau. Mi và hai bạn kia đều học giỏi và thích đến nhà mình chơi. Lớp Mi có mấy đứa yêu nhau bây giờ hư hết rồi.

Mi không thể biết được rằng, đã có rất nhiều đêm mẹ khóc vì lo. Và mẹ đã từ chối chuyến đi nghiên cứu mở rộng 2 tháng ở Đức, khi thấy Mi thay đổi tâm lý theo tuổi dậy thì, chỉ để được ở nhà gần gũi con gái, cho con không cô đơn, làm bạn với con, về hùa với con để giữ được con có ánh nhìn cuộc đời từ từ đúng hướng, đúng tầm nhận thức khi con còn quá non nớt.

 

 

theo: mecon

2 thoughts on “Nhật ký của mẹ khi con yêu lần đầu

Leave a Reply

Or