Mối tình đẹp từ thủa đôi mươi đến đầu bạc, răng long khiến ai nghe cũng ghen tị, mơ ước

Lúc nãy tự dưng mẹ hỏi: “Giờ mẹ bệnh xấu đi rồi, tàn rồi, ba thấy không?” Ba tôi nói: “Em của bây giờ với em của 40 năm về trước đối với anh vẫn luôn đẹp nhất.”

Đây là hình ảnh ba mẹ tôi tại khoa cấp cứu bệnh viện. Tâm trạng tôi rối bời không làm được gì nhưng không hiều sao tôi vẫn chụp được tấm ảnh này trong lúc bố chăm mẹ.

moi tinh dep tu thua doi muoi den dau bac, rang long khien ai nghe cung ghen ti, mo uoc - 1

Các bạn ạ, các bạn có tin vào tình yêu từ lúc đôi mươi đến lúc bạc đầu vẫn ngọt ngào yêu thương như ngày vừa cưới không?

Tôi 22 tuổi. Ba tôi thì tóc đã bạc gần hết đầu. Tôi được có mặt trên đời này là một điều may mắn đối với tôi, vì ba mẹ tôi vỡ kế hoạch ở tuổi 41. Những năm đầu ba mẹ cưới nhau hạnh phúc như nào, ra sao, tôi không được chứng kiến. Tôi chỉ nghe anh chị tôi kể lại và những buổi tối cả nhà tôi ngồi quây quần thì những câu chuyện tình yêu của ba mẹ tôi được lên sóng.

Mẹ tôi là gái miền Nam, hồi đó mẹ đẹp lắm. Mẹ có hai đồng tiền ở má, tóc dài thẳng mượt mà, da trắng và cao. Cong ba tôi là trai Bắc. Ba tôi không cao lại không được đẹp lắm đâu. Ba làm xây dựng mà thời vừa tiếp thu bị chuyển vào Nam nên gặp và ngỏ lời với mẹ.

Mẹ tôi kể không chịu ba đâu bà ba cứ theo suốt. Ba mua được chiếc xe đạp là chạy đưa mẹ đi làm. Đi làm về, ba qua nhà nấu cơm cho ngoại tôi ăn. Ai theo mẹ tôi là ba đuổi hết mặc dù mẹ tôi không có chịu. Ngoại tôi thấy ba tốt nên đồng ý cưới. Ngày cưới đến, khó khăn đến chiếc nhẫn cưới ba mẹ còn không mua được. Ba tôi hứa với mẹ, chắc chắn sau này không để mẹ tôi khổ. Mẹ tôi lúc đó bị ba làm cảm động vô cùng.

moi tinh dep tu thua doi muoi den dau bac, rang long khien ai nghe cung ghen ti, mo uoc - 2

Ảnh minh họa

Ba tôi hiền lắm, không bao giờ to tiếng với mẹ tôi đâu. Mẹ nói gì ba cũng nghe, cũng chiều. Không phải kiểu đàn ông sợ vợ, mà ba là đàn ông thương vợ. Me tôi thì tính tình cương quyết, quyết đoán, ba tôi hơi nhát nhưng chịu thương chịu khó.

Qua bao nhiêu năm tháng, ba tôi làm thầu xây dựng rồi lên giám đốc, ba mua cho mẹ được vài căn hộ. Mẹ tôi cũng thôi việc để ở nhà chăm sóc gia đình. Gia đình tôi rất hạnh phúc. Tôi thầm cảm ơn Chúa đã cho tôi được làm con của ba mẹ, để những ngày tháng hạnh phúc đó tôi không bao giờ quên được.

Cho đến khi…

Mẹ tôi đổ bệnh nặng vào 4 năm trước. Tôi và anh chị đã ôm mặt khóc nức nở ngoài phòng bệnh của mẹ. Ba tôi mắt đỏ hoe, cả đêm hút hết bao thuốc ở hành lang bệnh viện. Những ngày tồi tệ ập xuống gia đình tôi. Một tháng có 30 ngày, mà số lần giữa đêm gia đình tôi bật dậy hối hả đưa mẹ đi cấp cứu đã là 10 ngày, những ngày còn lại là nhập viện.

Tôi đi học xa nhà, anh chị tôi gửi cháu lại ba mẹ trông để đi làm xa. Ba tôi ở nhà lo cơm nước và mọi thứ cho các cháu. Ba tôi từ một người hiền lành trở nên cọc tính hay cáu gắt với con cháu. Rồi có những lần mẹ tôi lên cơn mệt và ba ra hành lang vò đầu bứt tóc tự đám vào đầu vô số kể. Thế thôi, nhưng quay vào, ba lại nói:

“Em mệt ở đâu, em đau ở đây phải không? Anh xoa lưng cho em nha.”

“Mẹ nó uống thuốc này đi không có đắng đâu”

“Em uống đi cho mau khỏe, ba cam đoan không có đắng”

“Tôi chở em đi chơi nha, đi cà phê nha”

“Mẹ nó ăn cái này không ba nấu. Sáng ba đi chợ mua tim heo về hầm tam thất cho mẹ nó ăn nha”

Ba thương mẹ vậy, nhưng mẹ tôi vẫn cứ hay tủi thân

“Anh ơi, chắc em chết quá, mà bỏ chồng bỏ con lại ai lo”

“Anh ơi, nếu em chết anh nhớ lo cho bé Xuân học hết đại học nha anh”

“Ba ơi, mẹ đau lắm”

Nhưng ba tôi vẫn luôn động viên nhất mực: “MẸ GẮNG LÊN, GẮNG SỐNG VỚI BA VỚI CON MÌNH, CÒN ĐỢI TỚI NGÀY CON LÀM LỄ TỐT NGHIỆP ĐẠI HỌC NỮA”.
moi tinh dep tu thua doi muoi den dau bac, rang long khien ai nghe cung ghen ti, mo uoc - 3

Ảnh minh họa

Mấy ngày trước, mẹ tôi phải khâu mấy mũi ở trán. Hôm nay, mẹ tôi đau ở tim nên ba đưa mẹ đi cấp cứu. Mấy bữa nay, tôi khóc rất nhiều, ba cũng mắt đỏ hoa. Thế rồi vẫn là những cử chỉ, lời nói yêu thương dỗ dành mẹ. Mẹ tôi nhõng nhẽo lắm, nhưng cỡ nào ba tôi cũng chiều được. Lúc nãy tự dưng mẹ hỏi: “Giờ mẹ bệnh xấu đi rồi, tàn rồi, ba thấy không?” Ba tôi nói: “Em của bây giờ với em của 40 năm về trước đối với anh vẫn luôn đẹp nhất.”

Ba mẹ tôi gọi nhau bằng đủ kiểu ngịt ngào mà tôi nghe ké còn cảm thấy ấm lòng và ngượng. Lúc thì Mình ơi, lúc thì Bà nhà Ông nhà, Bà xã Ông xã.. Thiết nghĩ, là con gái cũng chỉ mong người đàn ông của đời tôi giống được người đan ông của mẹ một chút ngôn tình thôi là tôi hạnh phúc lắm tồi. Bố tôi chuẩn soái ca chưa?

Mỗi lần về Bắc giỗ nội mà chỉ ở ít ngày thôi, ai hỏi ba đều bảo: vào Nam để trông bà nhà!

Ba mẹ tôi yêu nhau là thế đấy. Đó cũng là điều tôi cảm thấy tự hào nhất trong cuộc đời này: được chứng kiến tình yêu của ba mẹ và được là kết quả của tình yêu đẹp ấy.

Theo Theo fb: Thanh Xuân Nguyễn (Khám phá)
Theo Eva

Leave a Reply

Or