‘Mở mang đầu óc’ với cách dạy con của cô gái Nhật

Mẹ Nhật luôn luôn sử dụng câu có chủ ngữ “bố/mẹ” khi nói chuyện với con. Những câu nói như vậy sẽ khiến con không cảm thấy bị công kích, sẵn sàng hợp tác với bố mẹ.

Thứ năm vừa rồi, ngôi nhà bỏ trống mấy tháng trời ngay sát nhà tôi đã có người chuyển tới, đó là một gia đình gồm chồng Việt, vợ Tây và một cậu con trai 3 tuổi vô cùng đáng yêu. Mọi người quanh đây đều bất ngờ và tò mò khi biết cạnh nhà mình có một cô dâu ngoại quốc. Sau ngày chuyển đến, gia đình họ có qua chào hỏi mọi người xung quanh. Tuy mới gặp lần đầu, nhưng cô vợ người Nhật này đã để lại cho tôi một ấn tượng tốt về mẫu người phụ nữ nhẹ nhàng và khéo léo.

Để nhanh chóng hòa nhập với mọi người, hôm chủ nhật, đôi vợ chồng trẻ đã lên kế hoạch  tổ chức một bữa ăn nhỏ mời hàng xóm tham gia coi như là một lễ “ra mắt”, chính thức làm quen. Tới dự bữa ăn này, tôi đã có cơ hội mở rộng tầm mắt về cách dạy con kiểu nhật vô cùng khéo léo và tài tình.

Tối hôm đó, mấy gia đình con cái chúng tôi đều tập trung đông đủ tại tổ ấm của đôi bạn trẻ. Thấy chúng tôi bước vào, cậu con trai lễ phép chào, mỉm cười, dõng dạc nói to “cháu chào mừng các cô, bác đã đến chơi nhà cháu”. Sau khi chào hỏi, cậu bé lon ton vào trong nhà cầm những chiếc ghế nhỏ ra cho chúng tôi ngồi. Thấy tác phong nhanh nhẹn, hoạt bát, đáng yêu của cháu mà chúng tôi không ai bảo ai đều trầm trò khen ngợi cậu nhỏ.

Để phụ giúp cho bữa tiệc, mấy chị em gái rủ nhau vào trổ tài trong bếp, mấy ông chồng ngồi uống nước nói chuyện, còn mấy thiên thần nhỏ như là gặp hội. Khi bước vào bếp, chúng tôi “choáng” khi thấy cô gái Nhật chuẩn bị rất nhiều đồ, có một số món đã làm xong và trông rất đẹp mắt.

Khi mọi người đang vui vẻ chuyện trò và chế biến trong bếp, cu Bin (cậu con trai kháu khỉnh của cô dâu ngoại quốc) chạy vào khoe với mẹ là mình dành chiến thắng trong trò chơi với các bạn. Khi thấy con tíu tít khoe,  cô ấy đã ngưng mọi việc đang làm dở để chú ý lắng nghe con nói. Không hiểu sao lúc đấy, tôi cũng quay ra và dõi theo cảnh hai mẹ con họ nói chuyện, mỗi lần cậu bé nói gì, cô ấy đều gật đầu, rồi nói phụ họa theo để dễ dàng tiếp nhận lời của con. Cô gái này không hề ngắt lời con, để con nói xong rồi mới “cho phép” mình được nói.

'Mở mang đầu óc' với cách dạy con của cô gái Nhật - 1
Mẹ Nhật tập trung lắng nghe con nói, không hề ngắt lời con, để con nói xong rồi mới “cho phép” đến lân mình (Ảnh minh họa)

Sau khi thành công khoe mẹ thành tích đạt được, cu Bin vui vẻ chạy ra chơi tiếp cùng các bạn. Tôi quay ra hỏi cô gái Nhật “sao không để lúc nữa rồi hãy nói chuyện với con, đang ở trong bếp thế này, con chạy vào nhỡ va chạm vào gì thì sao?”. Cô ấy mỉm cười trả lời “Không sao đâu chị ạ, lúc đấy thằng bé đang hào hứng muốn khoe mẹ, nên em vui lòng lắng nghe, nếu  bảo con nói sau thì có khi đến lúc đấy con đã mất hứng và không muốn nói với mình nữa rồi”. Tôi nghĩ nếu mình ở trong hoàn cảnh này thì chắc chắn tôi đã đuổi con ra ngoài chơi để đỡ vướng chân, hoặc nếu có nghe thì cũng chỉ “ừ, à” cho qua.

Sau một tiếng chị em vất vả chiến đấu trong bếp, chúng tôi đã có thể ra mắt các ông chồng một bàn ăn thịnh soạn vừa ngon vừa đẹp. Thấy các cô bác dọn đồ ăn lên bàn, cu Bin đang chơi với bạn cũng đứng lên chạy tới giúp đỡ. Không cần bố mẹ nhờ, cháu nhanh nhảu vào giúp mẹ mang từng chiếc bát và thìa đặt ngay ngắn trên bàn ăn, sau đó chạy ra mời các ông bố vào dùng bữa. Sau khi con giúp như vậy, cả 2 vợ chồng trẻ đều xoa đầu cậu bé “bố mẹ cảm ơn con”.

Và trong suốt bữa ăn này, chúng tôi lại phải mở tròn mắt thán phục trước cách mẹ Nhật dạy con trên bàn ăn. Mấy đứa trẻ quanh xóm đều tầm tuổi ngang nhau, các cháu đang ở tuổi hiếu động, nên ăn uống nhất định  không chịu ngồi yên một chỗ, cứ phải ăn một miếng rồi chạy ra đùa nghịch nhau xong mới chạy vào ăn tiếp. Nhìn thấy cảnh con mình như vậy, quay ra nhìn cu Bin tự ngồi ăn uống nghiêm chỉnh mà tôi có chút xấu hổ.

Cún nhà tôi đã hơn 2 tuổi rồi vẫn phải để mẹ bón, ăn được một thìa cơm thì cứ phải nịnh nọt. Còn cu Bin thì ngồi ăn ngon lành như người lớn, muốn ăn gì đều lễ phép nhờ mẹ hoặc các cô lấy hộ. Chính nhờ thế mà mẹ Bin có thể ngồi ăn uống vui vẻ thoải mái cùng mọi người mà không lo con bị đói. Sau khi ăn xong, cu cậu còn không quên khen mẹ hôm nay đồ ăn mẹ nấu rất ngon, đứng dậy mời mọi người rồi chạy ra ngoài chơi cùng các bạn.

Khi đang ăn, bỗng chúng tôi nghe thấy tiếng đồ vật đổ ở bên ngoài. Mọi người tá hỏa  chạy ra, thì phát hiện là do các con chơi đùa không may đổ chồng đĩa CD, may là không đứa nào bị làm sao. Thấy tình hình như vậy, mẹ Nhật không vội trách mắng con, chỉ nhẹ nhàng nói “con nên chơi cẩn thận, bố mẹ không muốn con bất cẩn như vậy đâu, nhỡ mà bị thương thì làm sao”. Cu Bin vội vàng xin lỗi mẹ và hứa lần sau không tái phạm. Cách mẹ Nhật “mắng” con như vậy, tôi thấy cô ấy thật nhẹ nhàng, chứ nếu là tôi là cu cậu chắc chắn bị ăn mắng thật sự rồi.

Sau khi dùng bữa xong, chúng tôi ngồi nán lại một lúc rồi ai cũng về nhà nấy. Qua buổi tối ngày hôm đó, tôi nhận thấy cách mẹ Nhật dạy con rất tốt, luôn chú ý dành thời gian nghe con nói, luôn tôn trọng ý kiến của con, dạy con ăn uống nghiêm chỉnh, mắng con tuy nhẹ nhàng nhưng có trọng lượng, và đặc biệt trong mỗi câu nói với con đều có đi kèm chủ ngữ “bố/mẹ”.

Chính nhờ phát hiện đó, tôi càng thêm quý cô gái ngoại quốc này. Tôi mừng vì cạnh nhà mình có một bà mẹ thông thái, biết dạy con một cách khéo léo, dạy có kết quả không lo con ghét bỏ.

 Theo eva

Leave a Reply

Or