Mẹ chồng cố ý chia cắt mẹ con tôi
Được một tuần sau sinh, mẹ chồng tôi ôm cháu về phòng, mọi thứ bà đều giành làm.
Tôi lấy chồng ngay khi mới vừa ra trường vì trót lỡ có em bé. Mẹ chồng anh không thích tôi cho lắm vì so ra, tôi với anh bằng tuổi, gia đình tôi lại chỉ là gia đình buôn bán bình thường: Mẹ bán tạp hóa ngoài chợ, bố chạy xe ôm. Vậy nhưng vì đứa cháu tôi đang mang trong mình, bà vẫn bấm bụng để tôi và chồng thành hôn.
Là cô dâu mới về nhà chồng, tôi rất hồ hởi và háo hức cho một cuộc sống mới. Bản tính gia đình từ xưa không giàu có, tôi vốn hay lam hay làm nên mọi việc ở nhà chồng coi như cũng ổn thỏa. Mẹ chồng thấy tôi tháo vát, đảm đang, lại lo liệu ngăn nắp cho cả nhà chồng thì thái độ với tôi cũng êm xuôi phần nào. Bà cũng bắt đầu khen tôi, bảo chồng tôi là: lấ vợ bằng tuổi cũng có cái sướng, nó lo cho chồng gọn gàng chu đáo. Thêm vào đó, từ ngày biết tôi sinh con trai, gia đình có cháu đầu lòng, mẹ chồng cũng càng thêm hài lòng về tôi. Cứ thế, tôi ở nhà chồng 9 tháng mang bầu với cái bụng dần lớn vượt mặt nhưng lại thêm niềm vui vì mối quan hệ với mẹ chồng được cải thiện.
Ngày tôi sinh Bí Ngô, lần đầu tiên trong gia đình có tiếng khóc trẻ thơ. Đứa trẻ là món quà chung của cả dòng họ nhà nội. Khỏi phải nói, mẹ chồng tôi thích đến nhường nào. Nhìn đứa cháu trai đầu lòng với những đường nét y hệt bố nó, y hệt cả dòng họ nhà nội có lẽ đã khiến mẹ chồng tôi nảy sinh cảm giác làm mẹ, như một lần nữa được quay trở về ngày xưa, chăm chút cho con trai mình. Vậy là, bà bắt đầu thay tôi làm mẹ từ đấy.
Mẹ chồng luôn muốn gần cháu và “khéo léo” nghĩ cách khiến để chia mẹ cắt con (ảnh minh họa)
Hồi mang bầu,cả tôi và chồng rất thích đặt cho con cái tên Anh Minh với mong muốn sau này con sẽ khôi ngô, thông minh sáng lạn. Vậy nhưng mẹ chồng tôi không thích cái tên tôi đặt. Bà chẳng nói chẳng rằng với ai, tự đặt cho Bí Ngô một cái tên mới rồi đi khoe với tất cả mọi người. Cảm giác khi vừa từ viện về, gặp gỡ họ hàng, bố mẹ chồng,..ai cũng gọi con mình bằng một cái tên lạ hoắc khiến trong tôi có phần tủi thân và buồn lòng. Chồng tôi không có ý kiến gì. Anh bảo, “tên kia của mẹ đặt cũng được mà”.
Bố mẹ chồng tôi yêu Bí Ngô lắm. Ngày nào hai ông bà cũng ở trong phòng tôi từ sáng đến tối để chơi với cháu. Mẹ chồng tôi bảo “Con mới sinh xong còn mệt. Cứ nghỉ ngơi đi, mọi chuyện chăm cháu để mẹ lo cho”. Thấy mẹ chồng thương mình, tôi cũng cố gắng nghỉ ngơi theo ý mẹ. Nhưng hóa ra không phải như vậy. Mẹ chồng tôi chỉ làm những việc liên quan đến cháu. Bà có thể cho cháu ăn, thay tã cho cháu, tắm cho cháu, bồng bế cưng nựng cháu…Còn những việc khác, tôi phải theo dọn. Bình sữa cho cháu ăn xong, bà gọi tôi đi rửa. Cái tã thay ra cho cháu, bà bảo tôi vào vứt đi. Tăm táp cho cháu xong xuôi, bà ới tôi ra dọn phòng tắm và mang đồ của con đi giặt. Đến giờ ăn cơm, bà nhắc tôi vào bếp nấu cơm cho hai bà cháu “để mẹ bế cháu hộ cho con đỡ mệt”.
Được một tuần sau khi sinh trở về nhà, tôi chính thức bị cô lập hoàn toàn với con mình. Mẹ chồng tôi ôm cháu về phòng bà, ăn, ngủ, vệ sinh, tất tật mọi thứ bà đều giành làm. Bình sữa, bỉm thay, quần áo bẩn bà vứt ngay ngoài cửa phòng. Tôi chỉ việc nhặt đi dọn. Mỗi lần tôi cố bước sang ôm con, bà cứ ngó nghiêng, trách bóng trách gió rằng tôi mới sinh con đầu lòng, chăm thằng bé không khéo. Tôi muốn bế con, bà để tôi bế chưa được 1 phút thì giành lạnh, bảo sợ tôi làm gãy lưng thằng bé. Tôi muốn cho con ăn, bà bảo nó khó ăn lắm, chỉ quen bà thôi.
Tôi cố nghĩ, chẳng phải mẹ ghét bỏ gì tôi, chẳng qua bà quá yêu cuồng đứa cháu đầu tiên của dòng họ nên đâm ra độc quyền mà bà không hề nhận thấy. Tôi chỉ biết đứng nhìn đứa con nhỏ với đôi bàn tay bé xíu, cái miệng chúm chím cùng mái tóc tơ đáng yêu đang ngủ ngây ngô như thiên thần từ xa. Nhiều đêm nằm cạnh chồng, nỗi nhớ con khiến tôi khóc ướt đẫm gối. Chồng tôi một mặt bảo với tôi “anh sẽ nói với me”. Nhưng khi gặp mẹ chồng, anh lại chẳng nói được câu nào bảo vệ tôi. Khi quay về, anh còn trách mắng “Em đừng so đo với mẹ. Mẹ đã vất vả chăm con thay em. Ai sung sướng gì mà em còn nói mẹ. Em có biết em đã làm bà khóc không?” khiến tôi nghẹn lời.
Cuộc sống khổ sở ấy của tôi cứ thế trôi cho đến khi đầy tháng, bố mẹ tôi tay xách nách mang từ quê lên thăm cháu. Ông bà ngóng Bí Ngô đã từ lâu nhưng vì mẹ chồng nói kiêng không cho cháu gặp ai nên bây giờ mới được lên gặp.Tiếp đón ông bà thông gia, mẹ chồng tôi tỏ ra vô cùng lạnh nhạt. Mẹ tôi ôm Bí Ngô chưa được dăm phút thì mẹ chồng tôi đã vội vã “giựt” cháu lại, mang ra chỗ khác. Tôi thương bố mẹ từ xa đến thăm mà chẳng được nhìn rõ cháu ngoại, mới vội vàng bảo mẹ “Bố mẹ chụp ảnh Bí Ngô về nhà còn ngắm cho khỏi nhớ cháu”. Nghe thấy ý kiến của tôi, bố tôi mừng rỡ rút vội từ trong túi ra chiếc điện thoại với màn hình màu đã cũ từ lâu lắm. Ông đang loay hoay mò mẫm cách sử dụng chiếc điện thoại “đồ cổ” chỉ dùng để liên lạc với con gái ở xa thì mẹ chồng tôi hoảng hốt giật vội Bí Ngô vào lòng rồi lấy tay che khuất mặt cháu. Bà giả bộ nựng cháu “Ôi chết rôi! Người ta sắp chụp ảnh Bí Ngô rồi. Điện thoại “Tàu” như thế mà chụp cháu bà thì xấu lắm mất thôi!”. Bố tôi “chết đứng” và tỏ ra vô cùng ngại ngùng. Ông không muốn làm mối quan hệ thông gia xấu đi, cũng không muốn con gái phải khó xử. Bố mẹ tôi về.
Ngày hôm đấy, tôi trốn vào gác xép, khóc một trận đã đời. Nước mắt cứ thế tuôn ra như mưa. Tôi phải làm gì đây, phải làm gì để được bên con mình, phải làm gì để bố mẹ già ở quê thôi phải lo lắng vì đứa con gái bất hiếu như tôi.
Tâm sự của độc giả ở địa chỉ mail thuyhanh_n…..@…………..
theo: eva
Không ai thương con bằng mẹ cả. Bạn phải đấu tranh để dành lại quyền của mình chứ. Thời hiện đại cũng thật thương cho những mẹ trẻ như chúng mình, muốn chăm con của chính mình cũng không có quyền nữa.
Đọc bài viết của bạn mình thấy cảm động và lấy làm bất bình trước hành động của mẹ chồng ban.Bạn hãy mạnh mẽ đấu tranh, vì con mà cũng là vì chính bản thân mình. Tình mẫu tử thiêng liêng cao cả sẽ giúp bạn vượt wa được tất cả rào cản. Cố gắng lên bạn nhé!
con là con mình sinh ra sao bạn lại k đứng lên đấu tranh giành lại con về mình, theo mình thấy thì đã là con mình thì quyền hoàn toàn ở mình, ai tốt thì cho đụng tới con mình còn k thì thôi. hay đứng dậy bảo vệ con nhé bạn.
thương quá..con mk sinh ra mà k dc ôm hay chăm sóc..bà nội cũng ladf thương cháu thôi..nhưng chị cũng phải đứng lên đấu tranh nhé..con mk dứt ruột sinh ra cơ mà..:)
that la kho tam me chong nhu the thi cung phai cung day thoi.con minh ma chi chau ba thoi ba ko co quyen bang me dc.neu la toi toi se co cach xu ly cho ra nhe toi ko chiu nhin dc nhu ban ban doi lai cong bang.ong ba cham chau thi tot thoi nhung dung qua th®ang nhu the.phai toi thi co le xin loi doi qua den rui
mẹ với chả chồng, tui gặp mấy ng rồi, chả ra làm sao.
Đọc cay thật. Mẹ chồng kiểu gì ko biết nữa. Ghét nhât kiểu coi thường ng khác. Con mình. Mình cứ bế cứ chăm.
con m mag nag de dau ma b.con fai an ngu voi me thi ca 2me con moi co tcam vs nhau chu.la chau cua og ba that nhug cug la con cua m ma.b fai gianh lai quyen cham soc con m chu
Cố lên bạn ơi… Con mình sinh ra mình cũng có quyền chăm sóc chứ. Bà nội cũng chỉ giúp được phần nào thôi.
Dù tc mẹ con có đi xuống thì bạn vẫn phải lên tiếng cho mẹ ck b hieu!
Sao lai hoi cau ngu ngo vay nhi.con minh thi minh cham.thang than noi voi me ck ban di
Thg ban qua
Trời ạ, sao bạn hiền thế. Con mình đẻ ra mình có quyền chăm sóc con chứ. Bạn phải cương quyết và mạnh mẽ lên để giành lại con chứ. Đừng để người khác coi thường mình bạn nhé.
em hiểu tâm sự này,sao chồng chị ấy ko hiểu
Xin chia se voi ban vi minh k khac ban ti nao me ch minh noi k cho m va con dap chung chan ba vai ngu cung thi ngay ti lm m mat ngu toi 10 dem lien khi con dang ngu moi xoay nguoi m khe vô nhe cho con ngu tiep thi ba gat tay m ra va noi nam tit vao trong kia kia.con moi dc 4 ngay ba luon mieng noi con lon nhanh an bot ra ngu voi ba ngu j voi no no ban,hoi lam m rat buc xuc dem toan be chau ra ngoai ngu voi ong ba dc 1 luc lai be vao cho bu den hom sau ng ta toi choi lai noi ngu voi ong ba ca dem con me chang fai j.chan ?co ai cung canh ngo thi chia se nhe
Hay nhỉ. Bé sinh ra phải cho bú mẹ chứ, sao lại để bà cho bú bình. Mà trẻ con bú bình thì ai cho ăn chẳng đc mà phải kêu là khó ăn. Thật là … với mẹ nó không kiêng gì à. Mới sinh xong phải nghỉ ngơi, sao lại làm hết mọi việc thế chứ. Mẹ nó cứ bảo phải cho con bú là chả ai giằng con khỏi tay mẹ nó đc đâu
Chả bù cho mẹ c mình,chỉ chơi khi cháu ngoan,chưa 1 lần rửa đít hay ngủ vs cháu 1 tối.
Tớ là tớ ức hết cả chế thay bạn.
Bà mẹ chồng điên
choy oy ,mình fai vì con mình chứ ,thương chồng là 1 lẽ ,con là 1 lẽ ,y chan tui luc đẻ con ,nhưng tui làm dữ ,ko cho mẹ chòng đụng ngược lại con mình lun ,jo ra o riêng ,đem về cho bà ngoại nui ,bà ngoại kung như trứng
Mình nghỉ bạn đừng nhường nhịn nữa, mặc dù là mẹ chồng nhưng ko có nghĩa là có quyền quyết định mọi thứ liên quan đến con của bạn. Vì vậy bạn phải mạnh mẽ hơn, chứ nếu ko sau này bé quen hơi pà rùi thì ko chừng bạn sẽ mất con luôn đó.
Toi nghiep chi qua’ 🙁
Ngu mới để mẹ chồng làm thế thì kêu cái gì?
cô có vẻ rất hiền và biết chuyện, chẳng bù với chị dâu tôi, từ lúc cuôc sống ổn định gặp thì không thèm nhìn mặt mẹ tôi 1 cái, thấy bà cháu chơi với nhau thì tìm cách bắt con về, khó ưa vô cùng
Bức xúc thật. Lại còn giả tốt bụng mang về phòng bế đỡ k con dâu mệt. R lại còn chia cắt cả vk ck, làm 2 vk ck cãi nhau. B thế là quá hiền chứ phải mình thì k thế dk đâu. Con ai ng đấy chăm. Bà thích đặt tên bà thích chăm thì bà đi mà đẻ đứa nữa để mà thoả cái thích của bà.
Lại còn cố tình đặt tên. Việc đặt tên là việc của ba mẹ cháu, chứ ông bà người thân chỉ là góp ý cho những cái tên thôi còn ba mẹ cháu chọn tên nao la quyền của ba mẹ cháu chưa chi bà đã đi oang oang vs cả họ hàng r.
Khổ thân. Việc gì phải thế con mình đẻ ra mình có quyền chứ. Bà cũng chỉ là bà mà thôi, bà có tranh giành nó như thế nào thì nó cũng chẳng bao giờ gọi bà là mẹ dk đâu.
sinh thêm vài nhóc nữa, tha hồ mà chăm, bà mẹ chồng này già rồi chăm không nổi một lúc 2,3 đứa đâu! he he
bực mình thế.đọc xong nghĩ lại thấy bực thế
Hay vug len caj j cug co muc do thoi. Mjh la me mjh faj co wyrn chu
Không thể chịu nổi nữa, vùng lên đi bạn. Ai là mẹ người đó có quyền chăm.
Nhu nhuoc qua muc
Hic hic. Sao lai co loai ng nhu the nhi? That dag nguyen rua.
Tai sao Ko cho con bu sua me?voi ly do đon gian do thoi cung du om con minh ca ngay roi…
Bạn ko cho con bú à? Sao lại để mẹ chồng làm hết thế đc….
Ở đời lắm con mẹ rở thế ko biết . Trc mjnh cung vậy
sao thằng ck dzô dzụng dzậy hok nój dùm vợ đc tjếng nào đúng là thằng bám váy mẹ
Nói thật nhé, mẹ chồng bạn hơi bị quái thai, và thg chồng thì ngu si nhu nhược , bạn thì lại càng nhu nhc hơn, con mình mình có quyền đc chăm bắm yêu thg, bà chỉ là bề ngoài thôi , sự thật con k thể rời mẹ đc, bạn phải đấu tranh , thể hiện mình cũng chăm con khéo hơn bà nhiều, k thể để tình trạng ntn đc, lành la,f gáo vỡ làm muôi, thích thì 2 vc ra ngoài thuê nhà ở riêng?
Tren doi nay ko ai co Quyên chia cách tinh me con cá .nếu cu the nay đua tre ko biết me la ai dau .mong ban sang suốt nhan ra .tha mat tạt ca chu ko de mat con dc.toi cung tung om con song kho so nhung rát vui và hanh phuc
Hay gianh lai quyền lam me di ban oi .cu da nay ban se bi mat con do đua tre lon len ban ko dc quyền nuoi dau bay gio van con kịp nghèo kho cung dc miên co con bên canh la hanh phuc roi
Cũng gần giống như mình,thời gian đầu mình chiều ý nhưng về sau mình cho con bú mẹ nhiều nên cố giữ con bên mình
Troi a,e nghi lai la e khong hien toi muc do nhu chi dc dau
thật là quá đáng. bạn phảu nói chuyện thật rõ ràng và cương wuyết với ck. nếu cứ để như thế bạn có sống được k khi bị cô lập trong ngôi nhà của mình. k thì ôm con bỏ đi để dọa bà mẹ ck nếu bà ta tiếp tục cư sử như vậy
cứ nói thẳng con chăm con con đc, đừng nhường nhịn quá,cũng đừng tin chồng sẽ giúp vì chẳng ai thương và hiểu cho mình lúc này đâu.mình cũng trong trường hợp tương tự.mình nhớ con lắm,ngủ k ngủ đc,khóc suốt cả đêm.đc 2 lần như thế mình nói thẳng luôn mặc dù sau đấy bị ghét bỏ, phải tự làm tất cả,rồi chồng cũng mắng mỏ, cãi nhau….nhưng mình đc có cảm giác làm mẹ….làm mẹ thật sự…..và hai mẹ con mình h thì rất yêu nhau….hjhj…cố lên bạn.
mình cũng giống giống như vậy
bạn chăm con bạn là cách để tăng thêm tc mẹ con. như bạn nói thì nhà bạn k nuôi con bằng sũa mẹ ah? như vậy đâu phải là bà muốn tốt cho cháu đâu
Tội nghiệp cho bà mẹ trẻ phải ở trong hoàn cảnh như bạn!
Rất thông cảm cho bạn, mình hiểu hết những gì bạn chịu đựng. Hãy chiến đấu và giành lại những gì thuộc về mình nhé bạn. Sẽ rất khó khăn và đau khổ đó, nhưng mình tin rằng tình cảm mẹ con sẽ giúp bạn vượt qua mọi thứ
Hình như chồng bạn chẳng thương con, nếu thương con thì anh ta sẽ k bao giờ để như thế, vì tôi thấy hầu hết các ô bố trẻ đều rất thiích chơi với con, trong khi lại là lần đầu làm bố nựa thì tôi nghĩ cảm giác này sẽ thật sự mãnh liệt. Vậy mà chồng bạn cũng k mang con về phòng của vợ chồng để khi còn chơi với con để tạo nên tình cảm bố con, mẹ con. hix. Thật thông cảm cho bạn. Không gì hp hơn khi được ở bên con yêu hàng ngày nên bạn cố gắng đấu tranh nhé. Chúc bạn sơm lấy lại niềm vui
Me chong ban co van de ve than kinh roi ban ah
Giống hệt mình 🙁
cac ban oi. minh cug hoi jong nhan vat trong bai viet nay. minh buon vi me chong 1 nhung buon vi chong toi 10. bo me minh bao co j ko dong y voi me chog thi bao chog noi de me chog ko ghet minh. nhung chog minh la con hieu thao. anh bao minh em nhin di. me thuong chau nhu vay e fai vui chu. me giu con cho em de sau nay em de di lam…minh co gag noi voi anh de anh hieu minh. chag bik hieu ko nhug kqua la anh lun ung ho ba me. va bao em nhin di cho nha cua em am. tu luc sinh con ra sog o nha chog minh lai cag co doc hon. khuon mat chai nhu da. lanh nhu tien va li nhu trau.
Ban phai Len tieng noi di chu nhu vay ko duoc dau.Con minh mang nang de dau sanh ra ma gio lai ko co duoc cai quyen lam me ah.Cham soc cho con ko ai hon me ca tuy la dua con dau long.Tuy ko co kinh nghiem nhung roi Dan se quen.Ban phai noi voi me chong ban de gianh duoc cai quyen lam me.
con thi phai o voi me khong ba nao thay the duoc
Ưm . Người trong cuộc mới biết khổ sở thế nào. Mình cũng làm mẹ r nên mình hiểu. Nhiều cái ko thể làm khác vs lí do là con mình được . Bực lắm . Rồi lớn tí nữa cách dạy khác nhau nữa. Ôi. Còn đau đầu nhiều
O chug voi nha chog la kho vay do.nhug mac ke ho ban nen noi voi chog ban bua nay cham con ko giog nhu thoi truoc….
Ghet the
Mình cũng có khi ở trong trường hợp như bạn, nhung rồi mình nói thẳng cảm giác của mình với mc
Nói thẳng ra MC bạn là ng k bình thường,chồng bạn nhu nhược,dốt nát,bạn tự lép vế nên phải chịu đau khổ!cob mình mình phải tự nuôi nấng,chẳng ai khéo ngay từ đầu!Hy vọng bạn đứng dậy đấu tranh giành lại con!
Con mình sinh ra thì minh có quuen chăm sóc. Ban hay ẵm con về mà chăm. Đưa be bgio quan trong nhất là mẹ nó. K một ai khác cả. Mình hiểu dc hoàn cảnh của b. Mình cũng đã tưong tự vậy. Mình nhất dunh gianh con về. Có gian hơn trách móc thì mặc kệ. Miên sao có con bên cạnh là dc. Là con mình sinh ra chứ k ai khác. Mình ghét nhất kiêu đó, con mình sinh ra mà giống như đe muốn cho họ. K ton trong cả bà mẹ của mình nữa chứ.
Con cua ai thi nguoi do co quyen chăm chứ,bạn phải cương quyet len,khôn khéo vào. Nếu ko dc chăm con thì buồn lắm đó vì con mình mà,phải bảo chồng em nhất khoát chứ
Con cua ai thi nguoi do co quyen chăm chứ,bạn phải cương quyet len,khôn khéo vào. Nếu ko dc chăm con thì buồn lắm đó vì con mình mà,phải bảo chồng em nhất khoát chứ
Nếu b k giành lại quyền chăm con thì sau bày nó lớn nó sẽ chỉ biết đến bà thôi
Nếu b k giành lại quyền chăm con thì sau bày nó lớn nó sẽ chỉ biết đến bà thôi
Nếu b k giành lại quyền chăm con thì sau bày nó lớn nó sẽ chỉ biết đến bà thôi