Mặt chồng biến sắc và giận dữ hất đổ bàn ăn khi tôi thú nhận bí mật

Đợi lúc chồng ăn được vài món, tôi mới bắt đầu thủ thỉ với anh về bí mật của tôi. Mặt chồng tôi liền biến sắc, anh giận dữ nhìn tôi, hất đổ đi bàn ăn.

Trước khi đến với chồng tôi, tôi cũng từng yêu và dâng hiến cho bạn trai cũ nhưng không đến được với nhau. Lúc ấy, tôi đau khổ lắm khi biết tin người cũ phụ bạc. Khi gặp chồng tôi bây giờ, con tim tôi đã loạn nhịp trở lại. Tôi yêu anh và cũng sợ mất anh nên đã nói dối anh về sự trong trắng của mình. Rằng hồi đó tôi bị ngã xe đạp nên mới bị mất màng trinh.

Chồng tôi không nghi ngờ gì cả và đám cưới được tiến hành sau 1 năm tìm hiểu nhau. 1 năm sau đó, chúng tôi có với nhau một bé trai kháu khỉnh, càng lớn cháu càng ngoan ngoãn lễ phép khiến ai cũng yêu quý. Chồng tôi ngày càng yêu thương và tự hào về tôi khiến tôi vừa cảm thấy hạnh phúc vừa lo sợ một ngày nào đó sự thật về quá khứ tội lỗi của mình bị lộ ra. Trong tôi luôn có sự mặc cảm giằng xé vì trót lừa dối chồng. Vì vậy tôi đã quyết định nói cho anh biết sự thật và tin rằng anh sẽ tha thứ cho tôi bởi con người tôi, tính cách tôi, anh đều hiểu rõ.

Tôi không ngờ mọi thứ không như mong đợi, anh giận dữ nhìn tôi, hất tay đổ đi bàn ăn. Anh bảo không ngờ tôi lại là con người dễ dãi và dối trá đến vậy (Ảnh minh họa)

Hôm đó tôi gửi con về nhà mẹ đẻ, làm một bữa tiệc nho nhỏ chỉ dành riêng cho hai vợ chồng. Chồng tôi đi làm về nhìn thấy bữa cơm thịnh soạn tỏ thái độ rất vui. Đợi lúc chồng ăn được vài món, tôi mới bắt đầu thủ thỉ với anh về bí mật của tôi. Mặt chồng tôi liền biến sắc.

Tôi không ngờ mọi thứ không như mong đợi, anh giận dữ nhìn tôi, hất tay đổ đi bàn ăn. Anh bảo không ngờ tôi lại là con người dễ dãi và dối trá đến vậy. Tại sao tôi không nói cho anh biết, bấy lâu nay anh bị lừa mà không biết. Tôi bàng hoàng và bật khóc hết lời giải thích với anh rằng đúng là tôi đã sai vì không nói với anh ngay từ đầu. Nhưng cũng chỉ vì quá yêu anh nên tôi buộc phải nói dối. Anh quay lưng đi không thèm nghe tôi giải thích, bỏ mặc tôi giữa đống ngổn ngang.

Từ sau lần đó, chồng tôi tuyên bố không bao giờ đụng vào người tôi nữa vì anh quá kinh tởm khi nghĩ đến cảnh tôi và người cũ quan hệ với nhau. Tôi biết có lẽ anh quá sốc khi nghe câu chuyện của tôi nên chưa thể bình tĩnh, nên tôi đã cố gắng chủ động nói chuyện với anh nhưng không được. Chạm tay vào người anh, anh cũng gạt phắt đi. Nhiều hôm nhớ chồng, tôi ngồi một mình ôm mặt khóc.

Con trai tôi thấy mẹ nó khóc liền lại gần an ủi nên tôi cũng bớt đi phần nào nỗi đau. Chồng tôi hờ hững đã đành, nhưng việc anh ngang nhiên cặp kè với một cô gái khác đã khiến nỗi đau trong tôi lên đến cực điểm. Mỗi đêm anh bắt tôi nghe anh kể chuyện anh và cô gái đó “yêu nhau” như thế nào. Anh còn lạnh lùng nói với tôi rằng “Kể để cho cô biết thế nào là nhục nhã”. Tôi chỉ biết cắn răng chịu đựng chứ không thể làm gì được.

Tình hình kéo dài như vậy khiến tôi đi làm xong không muốn về nhà. Nếu không vì con có lẽ tôi đã ly hôn từ lâu rồi. Và nếu như không có buổi chiều hôm đó, có lẽ tôi sẽ không tự giải thoát cho chính mình được.

Hôm đó hết giờ làm tôi thất tha thất thểu như một người điên. Mải lo suy nghĩ vẩn vơ tôi lạc chân vào một ngôi chùa. Tiếng chuông chùa làm tôi như bừng tỉnh. Hôm đó tôi đã gặp một vị sư cụ và ngài biết tôi có chuyện buồn dù chỉ thoáng nhìn qua khuôn mặt tôi. Sư cụ đã mời tôi lại bàn đá trong khuôn viên nhà chùa để nói chuyện và tôi đã kể hết nỗi niềm cho vị sư cụ ấy nghe.

Và ngài đã tìm ra câu trả lời giúp tôi thông suốt tư tưởng: Lý do tôi đau khổ vì tôi luôn nghĩ về những sai lầm của mình trong quá khứ và sai lầm hiện tại của chồng tôi. Nếu muốn thoát khỏi trước hết tôi phải học cách quên đi những sai lầm đó, sống tốt với hiện tại thì tương lai sẽ mỉm cười. Sau đó vị sư cụ tặng tôi 66 điều Phật học và khuyên tôi nếu như có chuyện gì ưu phiền nên đi chùa để lòng mình thanh tịnh. Tôi mở ra đọc ngay điều đầu tiên và ngẫm thấy thật đúng “Sở dĩ người ta đau khổ chỉ vì mãi theo đuổi những sai lầm”.

Trước kia vì quá để tâm đến chồng mà tôi quên mất bản thân. Sau lần đi chùa đó tôi quyết định thay đổi và chăm chút cho bản thân nhiều hơn. Tôi chăm sóc con trai nhiều hơn trước vì nó dù gì cũng là máu mủ của mình, không thể bỏ mình đi trong khi chồng tôi là người dưng, bỏ tôi cặp kè với ai với tôi không còn quan trọng nữa. Hai mẹ con xem nhau như những người bạn thân.

Cuối tuần chồng tôi không ở nhà, tôi và con đều dắt nhau đi chơi công viên, đi siêu thị, nhà sách, ăn kem, kể cả đi thăm ngôi chùa mà tôi đã gặp được vị sư cụ đã khai sáng tư tưởng cho tôi, để cháu học làm một con người biết từ bi hỷ xả… Lúc ở nhà tôi cũng tranh thủ thời gian rảnh để lên mạng học nấu những món ăn ngon để nấu cho chồng con, học may vá để may những bộ đồ mình thích, học cách trang điểm, chăm sóc da… Những điều đó khiến tâm trí tôi cảm thấy thoải mái dễ chịu.

Với chồng tôi cũng không làm mặt mày ủ dột nữa mà vẫn vui vẻ như không có chuyện gì xảy ra. Thấy anh vẫn đi đi lại lại với cô gái kia, tôi nghĩ mình nên rút lui nhường chồng cho cô ấy. Bởi nếu tôi cứ khăng khăng giữ chồng, bắt cô gái kia buông tha cho chồng tôi, rồi khi chia tay cô gái đó lỡ như không còn trong trắng và yêu người đàn ông sau này giống như chồng tôi, thì nỗi đau cô ấy gánh chịu như thế nào tôi hiểu rõ. Vì vậy tôi quyết định ly hôn và ra đi không mang theo thứ gì ngoài con trai tôi, để chồng tôi công khai cưới cô ấy, để cô ấy không bị mang tiếng là mất trinh nữa.

Thời gian đầu sau khi tôi ly hôn, con trai tôi cũng rất buồn khi gia đình không còn trọn vẹn nữa. Nhưng cháu hiểu được nỗi buồn của mẹ nó khi ba nó không còn tình cảm với mẹ nó nên nó không còn buồn phiền gì nhiều. Cháu rất thích học tiếng Anh và tôi cũng khuyến khích cháu tập nói chuyện bằng tiếng Anh.

Cuối tuần tôi dẫn cháu ra công viên ở đường Phạm Ngũ Lão, quận 1 (chỗ người ta gọi là khu Tây Balo) để cháu làm quen với các bạn nhỏ người nước ngoài theo bố mẹ sang Việt Nam du lịch. Mẹ con tôi làm quen được với ông Johnny trong một lần giúp ông tìm cô con gái đi lạc.

Johnny góa vợ đã lâu và niềm vui duy nhất của ông là cô con gái Maria. Từ đó trở đi mẹ con tôi hay ra công viên gặp và trò chuyện với cha con Johnny. Ông ấy bảo tôi và con trai nói chuyện với ông rất ăn ý nên rất thích. Có một hôm mẹ con tôi và cha con Johnny đi dạo trong công viên thì chồng cũ bất ngờ xông tới.

Không hiểu sao tôi và anh đã ly hôn rồi nhưng anh vẫn còn ghen. Anh chạy lại nện cho Johnny một cú đấm vì “dám quyến rũ vợ cũ của anh”. Tôi chạy lại đỡ Johnny thì bị chồng cũ buông những lời sỉ nhục thậm tệ. Nào là hư hỏng trước khi lấy chồng, ly dị chồng lại đi với Tây… Quá tức giận tôi đã đáp trả anh rằng anh không có quyền gì để xúc phạm tôi, để cho tôi yên… Nói rồi tôi dẫn con trai và cha con Johnny lánh đi chỗ khác để tránh bị chồng cũ có những hành động gì xấu hơn.

Vài tuần sau vụ đó, bất ngờ tôi thấy chồng cũ của tôi xuất hiện trước nhà tôi. Khuôn mặt anh rất buồn bã khổ sở. Nhìn thấy tôi, anh bật khóc van xin tôi quay về với anh vì anh bị giáng chức xuống làm bảo vệ rồi. Còn cô vợ mới kia của anh biết anh bị như vậy cũng đã trở mặt, gom ít tiền của anh cung phụng cho cô ta để theo một người đàn ông khác.

Tôi hỏi vì sao thì anh nói lý do khiến tôi vô cùng ngạc nhiên: Anh bị giáng chức vì đã có hành vi xúc phạm tôi ở chỗ đông người. Và Johnny chính là giám đốc của một công ty đối tác với công ty anh mà anh không biết. Johnny đã chứng kiến và đã nói lại với Ban Giám đốc công ty anh.

Hôm đi họp, anh chết đứng khi nhìn thấy bên công ty đối tác có Johnny – người mà trước đó anh đã nện một cú đấm như trời giáng ở khu Tây Balo. Anh không thể chối cãi được gì vì hôm đó không chỉ có Johnny mà con trai tôi và bé Maria cũng chứng kiến. Đang giữ chức trưởng phòng bỗng dưng bị giáng xuống làm bảo vệ khiến anh bị một cú sốc quá lớn và muốn tìm đến tôi để nhận một lời an ủi.

Dù mình có làm sai chuyện gì trong quá khứ nhưng không ai có quyền chà đạp lên nhân phẩm của mình trừ khi mình cho phép (Ảnh minh họa)

Mặc dù anh đã từng làm tôi buồn trong quá khứ nhưng tôi cũng không đành lòng để anh khổ. Tôi đến gặp Johnny để mong ông nghĩ lại mà nói lại với bên công ty anh cho anh một cơ hội thì ông ấy trả lời: Ông bỏ qua, không chấp nhặt chuyện bị chồng cũ tôi đánh vì anh ấy không biết. Nhưng ông không thể chấp nhận được hành vi xúc phạm phụ nữ của chồng cũ tôi, đặc biệt là hành vi đó lại diễn ra ngay trước mặt trẻ con. Ông ấy còn nói rằng tôi không nên quá bận tâm vì hình phạt dành cho chồng cũ là thích đáng, để anh ấy khi làm bảo vệ sẽ học được cách đối xử tử tế với phụ nữ.

Câu chuyện của tôi có vẻ dài, nhưng tóm lại tôi muốn nói với bạn rằng, mình là phụ nữ, cho dù chuyện quá khứ có ra sao nó cũng không thể quyết định được hiện tại và tương lai của mình. Dù mình có làm sai chuyện gì trong quá khứ nhưng không ai có quyền chà đạp lên nhân phẩm của mình trừ khi mình cho phép.

Theo Afamily

4 thoughts on “Mặt chồng biến sắc và giận dữ hất đổ bàn ăn khi tôi thú nhận bí mật

Leave a Reply

Or