Là vợ chồng thì đừng im lặng, mất nhau cả đời đấy…

Hôn nhân rồi sẽ có lúc gập ghềnh mỏi mệt. Cũng sẽ có khi như chẳng còn muốn nắm lấy tay nhau nữa. Nhưng có thế nào cũng hãy nói cùng nhau mọi điều. Đừng im lặng, mất nhau cả đời đấy bạn à!

Tôi ngồi cùng chị, sau cả mấy tháng dài chị đi công tác nước ngoài. Giữa cuộc trò chuyện thì điện thoại chị rung. Màn hình điện thoại là hai chữ “ông xã”. Chị không bắt máy, vẫn thản nhiên uống rượu. Tôi biết ngay là chị đang giận anh. Chị vẫn luôn như thế, cứ giận chồng là sẽ không nói chuyện hay nghe máy suốt mấy ngày dài như vậy, dù chị là người sai hay đúng. Tôi lại hỏi chị, chị cứ hay như thế thì không sợ anh chán mà lăng nhăng ở ngoài à? Chị cứ cười như không “Lão mà dám, lấy được chị là may cho lão lắm rồi”. Ai nhìn vào gia đình chị chắc cũng đều nghĩ như thế. Chị giỏi giang, xinh đẹp, còn anh lại rất bình thường, công việc cũng chỉ trung bình. Chị là người gánh vác gia đình nhiều hơn, cũng là người được yêu nhiều nhất. Chị nhiều khi đanh đá nhưng anh lại rất hiền và ít nói. Tôi đã nghĩ, chị may mắn quá rồi!

Nhưng hôm nay khi gặp tôi, chị lại nức nở như một đứa trẻ khi bảo với tôi rằng, anh ngoại tình. Chỉ vừa mới một tháng trước chị vì giận chồng mà lẳng lặng đi du lịch cả tháng trời với chúng tôi. Vậy mà giờ anh ngoại tình, tôi thật có chút bất ngờ. Chị bảo với tôi rằng, anh nói anh cần người lắng nghe, cần người nói cùng anh. Anh quá mệt với sự im lặng của chị. Đến mức anh sợ phải đối mặt với chị, sợ phải nói chuyện cùng chị, cũng vì sợ sự im lặng từ chị. Chị bảo với tôi chị sai rồi, sai vì im lặng, sai vì không trân trọng anh. Mọi điều dường như đã không thể quay trở về, anh nhất quyết ra đi như chưa khi nào ở lại.

Ảnh: Internet

Tôi cũng có một câu chuyện khác về sự im lặng, từ chính cô em gái nhỏ của tôi. Em cưới chồng cũng đã 5 năm dài, có với hai được hai thiên thần xinh xắn. Một ngày, em nói với tôi rằng em muốn ly hôn. Tôi hoảng hốt, chuyện gì đang xảy ra thế này? Em bảo rằng hai vợ chồng em chẳng còn muốn nói chuyện, thậm chí là không muốn thấy mặt nhau. Như thể hai kẻ xa lạ sống cùng chung một mái nhà, chỉ có vậy. Chồng em có lẽ cũng đã quá mỏi mệt. Như thể cả hai chẳng còn có điều gì để níu lấy nhau nữa. Cái đêm sau khi em và chồng quyết định ly hôn, con em và em bị tai nạn. Chồng em hoảng hốt chạy vào viện, cậu ta khóc nức nở, cầm tay em nói đủ điều. Em đang phải thở máy mà nước mắt cũng rơi. Tôi rưng rưng hỏi em “Thế bây có muốn ly hôn nữa không?” Em lại khóc, lắc đầu khó khăn.

Bạn biết không, thật ra chúng ta thường rất vô tâm với những gì mình có, nhất là những người đang ở bên cạnh ta. Chúng ta cứ nghĩ rằng, à chẳng sao đâu, không phải họ vẫn luôn ở đó hay sao? Hay chúng ta quá tự tin để nói rằng, ta không cần họ, không có họ cũng không sao cả. Như thể sự hiện diện của họ là dĩ nhiên đến mức ta chẳng còn màng tới. Để rồi một ngày thượng đế muốn đem họ đi, sợi tơ duyên chẳng còn, ta lại như không chịu nổi. Lúc đó, nhận ra rồi thì để làm gì, hiểu hết rồi liệu có thể mang người ấy trở về bên ta không?

Ảnh: Internet

Tôi luôn tôn trọng sự im lặng trong hôn nhân. Vì tôi nghĩ hôn nhân luôn cần những khoảng lặng như thế. Nhưng đó là khi im lặng đủ thấm, cho nhau khoảng không đủ níu kéo để trở về bên nhau. Chứ không phải là bất cần, là không nhân nhượng, là buông lõng mọi điều. Tôi và chồng cũng từng có  những lúc im lìm như thế. Nhưng chưa khi nào chúng tôi có thể bỏ qua nhau quá 3 ngày cả. Không là tôi lên tiếng thì cũng là anh ấy làm hòa. Chúng tôi luôn hiểu im lặng sẽ chẳng có ý nghĩa gì nếu chúng tôi cứ dần lãng quên hay lãng tránh nhau cả. Chồng tôi từng nói, khi tôi cứ im lặng mãi miết, anh ấy sẽ nghĩ đến khởi đầu nơi lễ đường của chúng tôi. Và anh ấy khi nghĩ đến điều đó, anh ấy không muốn mất tôi, mất mái ấm mà bao năm dài chúng tôi đã vun đắp. Cái tôi to lớn, những đúng sai lúc đó chẳng còn quan trọng bằng việc giữ lấy nhau nữa.

Hôn nhân rồi sẽ có lúc gập ghềnh mỏi mệt. Cũng sẽ có khi như chẳng còn muốn nắm lấy tay nhau nữa. Nhưng có thế nào cũng hãy nói cùng nhau mọi điều. Nói rằng tại sao ta thế này, tại sao người thế kia. Hãy để nhau hiểu ta vẫn đang lắng nghe và chịu san sẻ hết cùng nhau. Đừng im lặng, mất nhau cả đời đấy bạn à!

Theo Phunusuckhoe

Leave a Reply

Or