Khập khiễng hôn nhân

 Chị tốt nghiệp đại học, ra trường có một công việc ổn định với mức thu nhập khá cao. Vốn là một người phụ nữ hiện đại nên chị có mối quan hệ rộng, bạn bè của chị toàn là dân trí thức. Còn anh học hành chẳng bao nhiêu, làm nghề tài xế nay đây mai đó với đồng lương “ba cọc, ba đồng”, tính tình thì cộc cằn, nói năng hàm hố lại hay ghen tuông, ngờ vực.

Họ lấy nhau vì tình yêu thực sự nhưng sống với nhau chẳng bao lâu đã nảy sinh quá nhiều mâu thuẫn, tưởng chừng không thể cứu vãn.

Anh giải quyết mọi việc theo cảm tính, suy nghĩ và hành xử rất nông cạn. Chẳng cần biết thực hư ra sao, chỉ cần có người đàn ông nào gọi điện cho chị là anh vội vàng…kết tội. CHị nói để anh hiểu thì anh lại bỏ ngoài tai và cho chị là học cao, hiểu rộng nên coi thường anh ít học. Anh hết hạ thấp mình rồi lại tự cho là sống bên cạnh một người cao sang như chị anh cảm thấy nhục…Vì bận rộn công việc chị không thể thường xuyên ở nhà thì anh lại nghi ngờ, ghen bóng ghen gió. Anh mang sự mặc cảm, tự ti của bản thân trút lên đầu chị.

Nhiều lúc cảm thấy oan ức nhưng chị đành phải giả câm, giả điếc đê gia đình êm ấm. Đôi lúc gặp khó khăn, buồn phiền trong công việc anh không thể chia sẻ được cùng chị đã đành nhưng ngay cả lời động viên tinh thần chị cũng không thể tìm thấy nơi anh.

Chị vô cùng hối hận vì cuộc hôn nhân này

Nghề của chị phải gặp gỡ người nọ, người kia nên phải chú trọng tới ngoại hình, cách ăn mặc chứ đâu thể xuề xòa như người làm ruộng được. Thế mà anh không chịu hiểu. Sáng nào thấy chị trang điểm đi làm anh cũng hậm hực, bực tức, không ngịa ngần anh “ném” tháng những lời chua chát vào mặt chị: “Có đi làm gì mà ngày nào cũng phải phấn son lòe loẹt chẳng khác gì mấy con “mắt xanh, mỏ đỏ” ngoài đường như thế? Cô làm gì thì làm nhưng đừng đẻ người ta coi thường tôi”.Chị như người chết lặng khi nghe những lời nói đó thốt ra từ miệng chồng chứ không phải ai khác.

Những bạn bè, đồng nghiệp, đối tác của chi lịch sự, nhã nhặn bao nhiêu thì  chồng chị lại thô thiển, cộc cằn bấy nhiêu. Chị mệt mỏi khi phải sống giữa hai thế giới, một của những người trí thức như chị, còn một của những kẻ phàm phu như anh. Nhiều lúc chị đã muốn giải thoát cho mình khỏi cuộc hôn nhân tù túng này nhưng vì nghĩ đến chữ nghĩa, chữ tình, chị lại không đành.

Chị tủi thân khi thấy bạn bè trong lớp đại học của mình ai cũng có hôn nhân hạnh phúc, có người theo chồng ra nước ngoài sinh sống, có người giờ là vợ của bác sĩ, giám đốc hoặc ít nhất cũng là vợ của anh nhân viên văn phòng, còn chị thì…

Chị cao ráo, xinh xắn, tính tình hiền lành, thùy mị, ai cũng nghĩ sau này chi sẽ tìm được một người chồng xứng đáng. Thế mà vừa ra trường chi lại vội vàng làm đám cưới với anh – người mà ai cũng cho là không xứng với chị. Bạn bè lắc đầu, gia đình hụt hẫng.

Lúc trước biết chị quen người ít học, tính khí nóng nảy, mẹ chị đã khuyên ngăn: “Mẹ không quan trọng việc giàu nghèo nhưng con là người có học thì nên chọn những người tương xứng với mình, có thể mới mong tìm được tiếng nói chung trong cuộc sống, đủ để có thể hiểu và gắn bó với nhau suốt cuộc đời.” Nhưng chị đã một mực bảo vệ quan điểm của mình: “Tình yêu sẽ biến những điều không thể thành có thể” va giờ đây có đôi lúc nghĩ lại chi cảm thấy hối hận vì chính suy nghĩ ngây thơ của mình ngày đó.

 

 theo: camnanggiadinh

One thought on “Khập khiễng hôn nhân

Leave a Reply

Or