“Em muốn xin anh một đứa con, để cuộc sống thêm ý nghĩa”

Tôi đã khuyên cô ấy rất nhiều nhưng cô ấy vẫn chỉ một suy nghĩ có một đứa con với tôi. Cô ấy không yêu cầu tôi phải có trách nhiệm với cả hai mẹ con. Cô ấy sẽ lo liệu tất cả mọi thứ và sẽ không để ai biết đó là con tôi.

images752403tamphunutoday1

Tôi là một người đàn ông 32 tuổi, đã có gia đình riêng. Sau 4 năm lập gia đình, hiện nay tôi có một con gái vừa tròn ba tuổi. Cháu rất ngoan. Cuộc sống của vợ chồng tôi êm đềm, hạnh phúc.

Trong cuộc sống tôi luôn quan tâm đếm gia đình và hết lòng chăm sóc vợ và con. Cả hai vợ chồng tôi đều là viên chức nhà nước nên không giàu có gì.

Một ngày của 2 năm về trước, tôi bỗng nhận được tin một người bạn gái thủa còn thơ ở quê cũ. Bạn bè của tôi nói rằng cô bạn ấy không hạnh phúc bên chồng, gia đình ly tan.

Tôi rất thương cảm cho cô bạn ấy. Cho đến khi tôi và cô ấy vô tình gặp lại nhau. Gặp lại tôi, cô ấy như gặp được một chiếc phao cứu sinh. Cô ấy trút hết nỗi lòng của mình cho tôi – một gã bạn thanh mai trúc mã, sau 17 năm mới gặp lại.

Đó là vào một đêm mưa. Cô ấy đi làm về muộn. Chồng cô ấy đi nhậu về ngồi trên chiếc ghế giữa nhà mà ngủ. Mẹ chồng lại không ở nhà trông cháu mà bỏ đi. Vậy là bụng đói, không có mẹ ở nhà, trời lại mưa to, cháu bé 3 tuổi đã lò dò đi tìm mẹ.

Mãi đến 20h30 tối hôm ấy, khi cô ấy về đến nhà thì vẫn thấy chồng mình ngồi đó ngủ. Con gái thì chẳng thấy đâu. Linh cảm của người mẹ hối thúc cô ấy đi tìm con. Khi cầm cái đèn pin đi ra đến đầu ngõ, bất chợt cô ấy nhìn thấy con gái mình úp mặt nằm dưới con mương trước nhà. Đứa con gái của cô ấy không còn nữa. Cô ấy đã chết lặng đi và bồng con mình vào nhà.

Ba tiếng đồng hồ trôi qua, cô ấy chỉ đứng lặng người giữa nhà, tay ôm con gái. Mãi đến khi những người hàng xóm đi ngoài đường nhìn vào thấy lạ vì chỉ thấy một người mẹ ẵm con cứ đứng hoài một chỗ, không nói, không rằng, cũng chẳng di chuyển lấy một bước chân. Mọi người tò mò bước vào nhà mới biết: thì ra…

Chồng của cô ấy thì vẫn mê mệt ngủ. Cả nhà bên nội không ai biết đứa bé ấy đã ra đi trong sự vô tâm của mình.

Lo ma chay xong cho con gái, cô ấy đã chia tay với người chồng vũ phu và vô trách nhiệm. Cô ấy đã không còn được nghe tiếng gọi mẹ nữa. Sự cô đơn trống trải trong cuộc sống đã khiến cô ấy rất nhớ con gái và rất đau khổ. Cô ấy thường ngồi một mình bên di ảnh của con gái mình, trong lòng trống hoắc trống huơ không biết đói, biết khát là gì.


Hiện nay tôi đang trong tình trạng “Bỏ thì thương, vương thì tội”. Tôi đang trong bế tắc, không hiểu nên làm gì để vẹn cả đôi đường vì trong hoàn cảnh đó tôi cũng rất thương cô ấy

Hai năm trôi qua, cuộc sống của cô ấy cứ kéo dài như thế. Cho tới ngày cô ấy gặp lại tôi. Tôi và cô ấy đã tâm sự với nhau rất nhiều. Tôi cũng đã tâm sự cho cô ấy nghe về cuộc sống của mình cực khổ thế nào và tôi đã vươn lên ra sao…

Ngày tháng trôi qua, tôi luôn đem tất cả tấm lòng của một người bạn, chia sẻ nhiều nỗi buồn trong cuộc sống của cô ấy. Dần dần cô cũng lấy lại được thăng bằng trong cuộc sống.

Một năm sau, cô ấy thổ lộ với tôi rằng: “Em muốn xin anh một đứa con, để cuộc sống của em có ý nghĩa. Em sẽ sống vậy và nuôi nấng đứa con của chúng ta”.

Tôi đã rất nhiều lần khuyên cô ấy nên chấp nhận lời cầu hôn của một thanh niên chưa vợ. Người thanh niên này kém cô ấy một tuổi và kinh doanh bất động sản. Hoàn cảnh của cô ấy như thế nào thì cả gia đình cậu ấy đều hiểu và rất thông cảm với cô ấy.

Nhưng cô ấy vẫn một suy nghĩ có con với tôi – người cô ấy yêu và sẽ hạnh phúc bên một sinh linh bé nhỏ của mình. Cô ấy cũng không yêu cầu tôi phải có trách nhiệm với cả hai mẹ con. Cô ấy sẽ lo liệu tất cả mọi thứ và cũng sẽ không để ai biết đó là con của tôi. Cô ấy cũng sẽ không bao giờ làm điều gì ảnh hưởng đến cuộc sống và hạnh phúc của gia đình tôi.

Theo tôi được biết cô ấy đã chuẩn bị tất cả cho quyết định này. Từ tiền gửi ngân hàng, nhà cửa… Cũng vì việc này mà 1 tháng rồi tôi không gặp cô ấy nhưng ngày nào tôi cũng liên lạc qua điện thoại.

Thú thật, đã có những lúc trong tôi bị lay động vì cô ấy. Nhưng hình ảnh đứa con gái ngây thơ, bé nhỏ của tôi đang sống trong tình thương yêu của cả cha mẹ. Và cũng nghĩ tới người vợ hết lòng yêu chồng nên tôi đã không dám thực hiện theo yêu cầu của cô ấy.

Hiện nay tôi đang trong tình trạng “Bỏ thì thương, vương thì tội”. Tôi đang trong bế tắc, không hiểu nên làm gì để vẹn cả đôi đường vì trong hoàn cảnh đó tôi cũng rất thương cô ấy.

Xin hãy giúp tôi, giúp cô ấy có một quyết định đúng đắn nhất.

Theo Afamily

3 thoughts on ““Em muốn xin anh một đứa con, để cuộc sống thêm ý nghĩa”

Leave a Reply

Or