Đồng nghiệp có thai với chồng tôi

Bỏ đứa bé là một điều tàn nhẫn, giữ đứa bé thì không biết tương lai của em sẽ như thế nào, một cô gái mới bước vào tuổi 24 được vài ngày.

Tôi đã đọc những dòng tâm sự của Ngọc trong loạt bài “Tôi đã bí mật sinh con cho người tình” trong nước mắt, dù đã dặn lòng sẽ không khóc trước mặt chồng vì tôi biết hiện tại lòng anh cũng rối bời như tôi. Tôi biết cô đồng nghiệp bé nhỏ đó – cô gái hay khóc mỗi khi người yêu đi công tác xa ấy – đang mang trong người giọt máu của chồng tôi, một đứa bé mới 8 tuần tuổi, vô tội. Tôi đã không hỏi nguyên do nào 2 người đến với nhau, cũng mường tượng được chuyện đó đã xảy ra bao lâu, dựa vào chính xác những ngày mà chồng tôi mất ăn mất ngủ, còn tôi vô tâm nghĩ do chồng đang bận rộn công việc.

con-nguoi-tinh
Bỏ đứa bé là một điều tàn nhẫn, giữ đứa bé thì không biết tương lai của em sẽ như thế nào, một cô gái mới bước vào tuổi 24 được vài ngày

Tôi cũng biết người yêu em không biết chuyện này, anh ấy vẫn ngày ngày đăng những dòng yêu thương và hình ảnh của 2 người trên Facebook. Tôi cũng biết em không biết tôi đã biết chuyện, tôi cũng ngày ngày đăng những status hạnh phúc về gia đình mình nhưng không ít hơn 3 lần bỏ chạy khỏi văn phòng làm việc để giấu những giọt nước mắt. Trên cuộc đời này, chuyện gì cũng có thể xảy ra, với tôi bây giờ việc 2 người có thật sự yêu nhau hay chỉ là một phút giây không giữ được mình có quan trọng nữa đâu, khi mà điều đang chắn giữ hạnh phúc cũng chúng ta là một sinh mạng. Người lớn có thể làm sai nhưng đứa nhỏ là vô tội.

Qua những dòng em viết gửi chồng tôi, tôi hiểu em đang bối rối. Em phân vân không biết chồng tôi đang lo lắng cho em vì đứa bé đang hình thành hay vì bản thân em. Tôi không biết em có bao giờ suy nghĩ mình có thật sự muốn ở bên cạnh người đàn ông đó, hay vì không biết phải đối xử với con như thế nào. Bỏ đứa bé là một điều tàn nhẫn, giữ đứa bé thì không biết tương lai của em sẽ như thế nào, một cô gái mới bước vào tuổi 24 được vài ngày, còn nếu để cho người yêu của em nhận đứa bé, đó là một sự dối trá khó lòng tha thứ.

Tôi nghĩ chắc em hiểu tất cả những khó khăn khi giữ đứa bé của mình nhưng hiểu em đã bắt đầu yêu sinh mạng đó, có ai mà không yêu con của mình dù em đang cố gắng giấu cơn ốm nghén bằng một chứng cảm vớ vẩn do thời tiết. Dù em vẫn phân vân giữa việc giữ hay bỏ con nhưng vẫn ngày ngày like và gia nhập vào những diễn đàn chăm sóc thai nhi và trẻ nhỏ. Đêm đó tôi chỉ biết ôm chồng khóc, chẳng thể nói gì ngoài việc bắt chồng hứa, nếu thật sự yêu người phụ nữ đó, muốn ly hôn cũng phải chờ con tôi ra đời, khi tôi đã thôi kỳ nghỉ phụ sản 6 tháng đi làm lại và bắt đầu ổn định thu nhập. Thời gian đó có lẽ khoảng một năm, nếu như em có thể chờ được.

Tôi biết gia đình chồng có thể không chấp nhận em nhưng chắc chắn sẽ không từ chối nhận con cháu của mình. Tôi cũng biết nếu em quyết giữ đứa bé, chồng tôi sẽ không ngại ngần chia sẻ gánh nặng tài chính cho em và giúp em chăm sóc con. Tôi cũng chắn chắn dù mình chẳng có họ hàng gì với đứa nhỏ đó nhưng sẽ để cho con nhận mặt em mình, vì không muốn những đứa nhỏ gặp cảnh huynh đệ tương tàn hay tình cờ nảy sinh tình cảm yêu đương, trẻ em không có tội.

Nếu em giữ lại đứa bé, tôi cũng không biết mình có thể tiếp tục đứng vững trong cuộc hôn nhân này hay sẽ chủ động ra đi. Nếu em hỏi, tôi sẽ nói xin em hãy bỏ đứa bé. Tôi là một người phụ nữ tàn nhẫn, đang chờ đợi đứa bé của mình và muốn giết đứa con của người khác. Tôi sẽ thuyết phục em rằng tôi lớn tuổi hơn em, cũng có một thời yêu đương nhiều mơ mộng, hiểu được nếu em bỏ đứa bé, có thể giữ lại mối tình nhiều năm của mình hoặc cũng có thể tìm một người yêu khác trong tương lai. Trên đời này không thiếu những người con gái đã phải từ bỏ những đứa nhỏ vì tương lai những đứa bé khác mà cô ấy sẽ có.

Tôi cũng có thể chỉ rõ cho em hiểu chẳng cách nào chăm sóc tốt cho đứa nhỏ trong hoàn cảnh này, khi chồng tôi sẽ không thể quay lưng với đứa con mà anh ngày ngày mong đợi cùng tôi, dù anh sẽ chắc chắn có trách nhiệm với con em. Dù anh có yêu tôi nữa hay không cũng không thể rời bỏ tôi lúc này để toàn tâm toàn ý cho em.

Tôi vẫn đang đóng vai một người vợ vô tâm không biết gì về chuyện của 2 người, mỗi ngày vẫn phải cố gắng vùi đầu vào những con số vô nghĩa để giết cái ham muốn tột cùng là nắm lấy vai em mà hỏi “Em đã quyết định như thế nào”. Rồi điều đó có ý nghĩa gì nữa đâu, chẳng bao lâu nữa em sẽ không thể dùng lý do thời tiết để che giấu những cơn ốm nghén, sẽ phải thay đổi toàn bộ trang phục của mình. Chẳng bao lâu nữa, tôi sẽ biết được liệu con mình có thêm đứa em nhỏ nữa hay không. Chẳng bao lâu nữa tôi sẽ biết rằng mình có phải là người phụ nữ dễ dàng gục ngã hay không.

Theo Vnexpress

Leave a Reply

Or