Dẹp sĩ diện, tôi chọn con và chọn cho mình con đường rộng thênh thang phía trước

Là phụ nữ hiện đại, làm việc trong một tập đoàn lớn với thu nhập gần 20 triệu mỗi tháng, tôi không bao giờ nghĩ sẽ có ngày mình chọn con thay vì công việc.

Nhưng khi đi làm trở lại sau 6 tháng thai sản, tôi nhận ra rằng bản thân mình đang có một sự thay đổi vô cùng lớn lao.

Tôi bắt đầu nhìn thấy một giá trị khác, bền vững hơn những thứ đang hiện hữu trong cuộc sống hiện tại, đó chính là con cái và gia đình. Đã có lúc tôi cũng dừng lại, ngẫm suy rất nhiều bởi cũng hy vọng rằng mình đang phạm sai lầm nào đó để kịp quay đầu lại. Nhưng không, một người mẹ trong tôi luôn luôn chắc nịch rằng quyết định ở nhà chăm con là hoàn toàn chính xác. Với tôi, lúc ấy, con cái là tất cả.

Image result for ôm con
Chồng tôi cũng là một người đàn ông thành đạt. Vào thời điểm ấy, anh đang đảm nhiệm vị trí CEO cho một công ty tin học điện tử. Trước nay và bây giờ vẫn vậy, anh luôn là người đàn ông của gia đình, chăm lo cho vợ con rất chu đáo. Tôi cảm thấy mọi sự với mình đang hoàn hảo gần như tuyệt đối.

Nhưng rồi, hơn 2 năm trôi đi, quẩn quanh ở nhà chăm con, lo việc nhà, làm việc vặt… tôi lại bắt đầu thấy buồn chân buồn tay. Những ngày tháng chui rúc trong nhà cũng khiến tôi dường như sống thụt lùi với tất cả các đồng nghiệp cũ, bạn bè cũ. Thỉnh thoảng lướt sang tường hàng xóm facebook, thấy mấy nhỏ bạn gõ lên vài dòng tiếng Anh, đọc chẳng hiểu hết phải nhờ đến “GG trans” lại thấy chạnh lòng ghê gớm. Cứ như thế, bản thân tôi luôn chỉ tự tin khi tiếp xúc với mỗi mình mình.

Vào một hôm, chồng rủ đi dự tiệc với anh. Tôi trang điểm kỹ càng, ăn mặc sành điệu với hy vọng sẽ trở thành món “trang sức” lộng lẫy cho chồng ở những sự kiện quan trọng như vậy. Những tưởng lâu lâu được đi giải ngố sẽ vui lắm nhưng nào ngờ, ở nơi chỉ có những con người bảnh tỏn trò chuyện với nhau bằng tiếng Anh tôi bỗng thấy mình lạc lõng vô cùng. Chồng dường như cũng ngại giới thiệu tôi cho những người anh quen biết nên chỉ bảo tôi yên vị một chỗ.

Bữa tiệc sang trọng và xa hoa mà sao với tôi lại rỗng tuếch đến vô vị. Từ hôm ấy, tôi bắt đầu thấy mình có cái gì đó sai sai thật rồi!

Image result for ôm con

Trong lúc vùi tâm trí trong những rối rắm giữa đúng và sai ở một góc vườn cùng con yêu thì một cặp vợ chồng bấm chuông cửa. Họ hỏi bằng tiếng Anh, xì xà xì xồ khiến tôi chẳng hiểu gì cả. Chợt nhớ gần nhà có người hàng xóm rất sỏi tiếng Anh, tôi qua nhờ. Sau một hồi trò chuyện, chị này phiên dịch lại tôi mới biết họ hỏi để ở nhờ nhà tôi theo hình thức du lịch homestay. Thấy đây cũng là cơ hội tốt để tôi có thể kiếm thêm thu nhập, chủ động trong chuyện tiền bạc, thay vì ngửa tay xin chồng nên tôi gật đồng ý. Trong suốt thời gian họ ở nhà tôi, hai bên giao tiếp với nhau toàn bằng ngôn ngữ cơ thể nên rất nhiều bất lợi. Nhưng cuối cùng tôi đã không hề bị xí gạt như đã lo, ôm được cục tiền gần chục triệu trong cả tuần lo cho họ ăn uống, ngủ nghỉ!

Thấy mối làm ăn ngon, tôi quyết tâm đi học thêm tiếng Anh để ít nhất có thể giao tiếp và làm những hợp đồng đơn giản với người nước ngoài. Ban đầu, đi học ngại lắm vì lớp học chỉ toàn sinh viên, học sinh. Ai cũng trẻ trung, năng động, tiếp thu nhanh chứ không như tôi, chỉ ù ù cạc cạc. Nghĩ phải mất nhiều thời gian lắm nhưng không ngờ nhờ tìm được nơi có phương pháp dạy rất đặc biệt, người “chậm tiêu” ngoại ngữ như tôi chỉ sau 6 tháng đã có thể trao đổi và trò chuyện được bằng tiếng Anh với các thầy người bản xứ và các bạn học cùng lớp. Có chút thành quả ban đầu, thừa thắng xông lên, sau đó 3 tháng, tôi chăm chỉ hoàn thành các lớp học và có thể trò chuyện được tiếng Anh với các khách hàng của mình.

 

Từ dạo ấy, tiếng lành đồn xa, homestay theo phong cách mộc của tôi được nhiều người nước ngoài kháo nhau đến đặt chỗ. Song song đó, nhờ vốn tiếng Anh vững, tôi cũng mạnh dạn đẩy việc kinh doanh lên các trang mạng xã hội và trang fanpage nước ngoài để tự quảng bá cho mình. Trong vòng 2 năm trở lại đây, thu nhập từ dịch vụ du lịch này đã cho tôi nguồn thu trung bình hàng tháng khoảng trên dưới 100 triệu đồng, ngang ngang với số lương hiện tại mà chồng tôi đang có. Với số tiền này, tôi hoàn toàn có thể hy vọng sẽ cho con được cất cánh ước mơ du học.

Sắp tới, tôi cũng đang dự định mở rộng kinh doanh để sớm biến ước mơ du học của các con thành hiện thực. Chồng tôi nghe xong dự định này cũng sẵn sàng chung tay giúp sức. Xem ra, khoảng thời gian tôi đã bỏ và những cục sĩ diện tự ái đã dẹp đi để ngồi cùng lớp học tiếng Anh với các bạn trẻ quả không phí!

Giờ thì tôi có thể tự tin trở thành món “trang sức” lóng lánh mà chồng có thể kiêu hãnh mỗi lúc đứng cạnh được rồi! Quan trọng nhất, các con tôi có thể tự hào về mẹ và có cơ hội được tiếp xúc với những nền giáo dục tiên tiến với cánh cửa du học đầy rộng mở mà chính tôi đã mở ra cho.

Tâm sự wtt

Leave a Reply

Or