‘Chẳng tội gì’ không ở nhà chăm con
Khi quyết định nghỉ việc, dù mất nhiều cơ hội phát triển bản thân nhưng tôi không hối hận.
Là sinh viên một trường ngoại ngữ, ngày ra trường tôi cũng có bao ước mơ, hoài bão và mục tiêu sự nghiệp để theo đuổi. Tôi mơ ước một ngày nào đó mình được ra nước ngoài học cao học, được tiếp xúc với nền giáo dục và văn hóa mới, mở mang đầu óc, để bố mẹ được tự hào.
Thế rồi sau khi ra trường một năm, lấy chồng tôi cũng phải gác hết những thứ ấy sang một bên. Chồng tôi làm trưởng phòng kinh doanh của một công ty cung cấp thực phẩm lớn, còn tôi với vốn ngoại ngữ cũng làm trợ lý giám đốc cho một công ty của Nhật.
Cưới nhau được hai năm thì tôi sinh bé My. Gia đình nội ngoại hai bên đều ở xa, thành ra con chỉ do mình tôi chăm từ a đến z. Hết thời gian nghỉ phép 6 tháng nếu như các mẹ khác cuống cuồng gọi bà nội bà ngoại lên trông cháu, tìm người giúp việc hoặc thậm chí 3,4 tháng đã đưa con đi gửi trẻ thì tôi quyết định ở nhà với con luôn, đợi con cứng cáp rồi tính tiếp.
Biết vợ có ý định ấy chồng tôi rất mừng và ủng hộ. Phải nói chồng tôi cũng là một người rất tâm lý, khi bầu bí, nghén ngẩm cũng mình anh quan tâm chăm sóc tôi, nay vợ có ý định nghỉ ở nhà, anh không những không phản đối mà còn ủng hộ nhiệt tình, nói đó cũng là ý định của anh nhưng chưa nói với tôi vì sợ tôi không chịu.
Với tôi, con quan trọng hơn tất cả (Ảnh minh họa)
Ban đầu khi biết tôi nghỉ làm ở nhà nội trợ sau lưng tôi ai cũng dè bỉu, nói tôi là ăn bám, để chồng nuôi, ở nhà chơi cho sướng. Tôi không nói gì chỉ cười thầm.
Bởi thứ nhất tôi không ở nhà nằm khểnh chân nên xem tivi, hay ra chỉ biết ra ngoài chơi bời mua sắm mà mọi người nói tôi chơi cho sướng. Tôi cũng phải dậy sớm cơm nước cho chồng, cho con ăn, giặt giũ, dọn dẹp.
Cái tâm lý của người Việt mình cứ thấy ai không đi làm, chỉ ngửa tay xin tiền chồng là khinh thường. Chứ như ở Hàn Quốc với Nhật Bản, phụ nữ lấy chồng xong là nghỉ làm ở nhà chăm gia đình, đàn ông bên đó cũng xác định lấy vợ là phải nuôi vợ nên vợ ở nhà chăm con chẳng phải lăn tăn gì.
Tôi không có ý so sánh này nọ nhưng tôi thấy chính cái tâm lý rập khuôn, cái dư luận “không đi làm là ăn bám” đã ăn sâu đến mức phụ nữ Việt, nhiều khi có điều kiện cũng chẳng dám ở nhà vì sợ bị nói.
Tôi thì chẳng sợ bị ai nói vì với tôi con là quan trọng nhất, những thứ khác xếp sau con hết. Mẹ đi làm kiếm thêm thu nhập thì đúng đấy nhưng nói dại bỏ con ở nhà, con ốm thì tiền đi làm không bõ tiền thuốc. Vả lại tôi cũng không yên tâm giao con cho người giúp việc, con mình mình còn chẳng chăm được thì người rưng sao có thể. Rồi có mẹ con 3,4 tháng đã đưa đi gửi trẻ để đi làm. Nhà không có điều kiện đến đâu cũng nên cố cho con được 1 năm đã rồi gửi đâu thì gửi. Tôi thật không hiểu những mẹ đó nghĩ gì nữa. Tiền thì có thể kiếm cả đời chứ bên con thì được bao lâu.
Còn nhớ hồi bé tôi là người thiếu thốn tình cảm cha mẹ. Lúc nào tôi cũng chỉ mong có bố mẹ ở bên cùng ăn cơm, cùng đi chơi, cùng dạy tôi học. Tôi chỉ ước được một lần mẹ đến đón đúng giờ để tôi không phải là đứa trẻ cuối cùng ở lớp mẫu giáo được đón về. Tôi không muốn con cũng giống mình ngày trước.
Nhiều người cho rằng ở nhà nhiều “đần” người đi, tôi thì không cho là thế và cũng tùy từng người. Công nhận là có những người khi nghỉ làm để về nội trợ thì cắt đứt liên lạc với bạn bè, đồng nghiệp. Tôi không như thế, dù bận chăm con nhưng tôi vẫn không quên mình. Thỉnh thoảng buổi trưa tôi vẫn gửi con để chồng về đưa đi ăn trưa. Cuối tuần tôi vẫn đi shopping, massage với bạn. Thấy nhiều mẹ kêu la công việc thì áp lực, chẳng có nhiều thời gian chăm con, tôi thấy mình đã quyết định đúng. Có thể vì quyết định nghỉ nhà ở làm chăm con mà mất nhiều cơ hội đã trôi qua tay nhưng tôi không hối hận.
Nguồn: Khám phá
Chang toi gi khong o nha cham cov
đôi khi là do hoàn cảnh cả mà ,như bạn này nhà bạn có điều kiện chồng bạn làm ăn cũng khá chứ như nhũng gia đình khác chồng làm công nhân thì lấy đâu?
đôi khi là do hoàn cảnh cả mà ,như bạn này nhà bạn có điều kiện chồng bạn làm ăn cũng khá chứ như nhũng gia đình khác chồng làm công nhân thì lấy đâu?
Mình giống y chị này, được bên con, nhìn con lớn từng ngày thật là không hạnh phúc nào bằng.
Mình giống y chị này, được bên con, nhìn con lớn từng ngày thật là không hạnh phúc nào bằng.
Mỗi người môt quan điểm còn xem thái độ chồng thế nào
Mỗi người môt quan điểm còn xem thái độ chồng thế nào
Dung day!co Cham con moi biet k ai bang me,su nghiep tu tu co the Phan Dau,nh tuoi tho cua con qua di la k bao gio Tim lai duoc
Dung day!co Cham con moi biet k ai bang me,su nghiep tu tu co the Phan Dau,nh tuoi tho cua con qua di la k bao gio Tim lai duoc
moi nguoi moi hoan canh ,dau phai muon la duoc. gui con ai ko xot ,nhung xot con o nha om con lay gi an . Chi co hoc thuc thi khac ,chogn chi cung viec luong cao .Chu luong cong nhan may dong du dau vao dau …
Đó là nhà bạn có điều kiện. Nếu chồng cũng thất nghiệp bạn ở nhà được chắc
Mình cũng cảm thấy hạnh phúc khi được nhìn con lớn từng ngày. Trước mắt để chồng gánh vác kinh tế
Mình cũng cảm thấy hạnh phúc khi được nhìn con lớn từng ngày. Trước mắt để chồng gánh vác kinh tế
bạn có ở cùng bố chồng khó tính suốt ngày nói rỉa nói móc, khinh bỉ mình không? ai cũng mong muốn được ở bên con cả nên đừng phán xét ai cả. bạn hãy chân trọng những gì mà chồng bạn mang lại
bạn có ở cùng bố chồng khó tính suốt ngày nói rỉa nói móc, khinh bỉ mình không? ai cũng mong muốn được ở bên con cả nên đừng phán xét ai cả. bạn hãy chân trọng những gì mà chồng bạn mang lại
Nói chung là tùy từng người thôi. Nhà có 2 vc mà bạn đòi gửi con để đi ăn trưa mới lại shopping. Gửi ai đấy?
Nói chung là tùy từng người thôi. Nhà có 2 vc mà bạn đòi gửi con để đi ăn trưa mới lại shopping. Gửi ai đấy?
Đọc bài này xót con quá, lẽ ra nên nghe chồng ở nhà chăm con để con đỡ đau ốm .
Đọc bài này xót con quá, lẽ ra nên nghe chồng ở nhà chăm con để con đỡ đau ốm .
Đấy là khi bạn đã có nhà riêng ,ck nhiều tiền .chứ nếu ở ck với bố mẹ ck .ck k việc làm chẳng nhẽ b ở nhà chăm con .đi ăn nhà hàng ,đi shopping àh
Mình cũng ở nhà chăm 2 con gái 7 va trai gần 1t đây, mọi việc ko có gì nếu chỉ có vợ chồng ko đâu,bữa nay còn có bố mẹ chồng ở cùng mà ở nhà ko đi làm giờ nghe mẹ chồng nói bạn sẽ muốn đi làm hơn thôi.
lúc trước ck mình cũng có hướng là kêu mình ở nhà để chăm con. Nhưng chăm con là 1 chuyện, ở nhà k có tiền ăn rồi cứ chỉa tay xin tiền ck, luc vui thì k sao, lúc buốn thì nó chửi vô mặt. Là phụ nữ mặc dù phải lo chuyện gia đình nhưng phải làm ra tiền dú ít cũng được để khỏi phải bị khinh
O vn neu lam an dang hoang 2 vo chong di lam thi moi du lo cho Gia dinh con ban nay ko di lam ma con co TIEN di shopping di massage nua chac chong ban di lam an hoi lo moi co TIEN ma cho ban song nhu vay dung Mia Mai cac chi goi con di lam nha ban moi Nguni moi hoan canh ai ma ko muon o nha om con Cham soc con
Có chồng làm trưởng phòng mới nói thế đc .chồng phụ hồ thì ….
Con là tài sản lớn nhất của bố mẹ! Không phải tôi không tin người giúp việc mà tôi không tin ai cả.con tôi còn quá nhỏ, mỗi khi con thức dậy tôi muốn con thấy gia đình đầu tiên. Bài học đầu đời của con phải là tình thương yêu chứ không phải miếng cháo từ bàn tay người xa lạ, cái tên đầu tiên con gọi phải là bố mẹ, chứ không thể là người giúp việc. Chăm sóc con tức là người phụ nữ đã hi sinh rất lớn, đàn ông gánh vác kinh tế dù có khó khăn đến đâu, cũng không thể so sánh được. Thế nên mình vất vả 1 chút nhưng thấy vợ con khỏe mạnh mới là hạnh phúc thật sự!
Chồng tôi đi làm nuôi tôi và con, con tôi 18 tháng nó không muốn ở nhà nữa, đưa đến nhà trẻ nó thích quá vì có bạn. Giờ giấc ăn uống ngủ nghỉ cũng đúng. Gửi trẻ quá nhỏ cũng không tốt, gửi muộn thì trẻ sinh hư. Đi đến trường cô giáo dạy, rồi hát nó thích hơn. Đừng nghĩ ở nhà chăm sóc con là tốt. Hãy gửi trẻ em đến trường khi tới tuổi phải học. Tôi sống bên Hàn, người Hàn con họ vẫn gửi ở khoảng 2 tuổi. Và cũng theo hoàn cảnh mỗi người nữa