Chẳng “dại” cho con ngủ cùng giường

Tôi cảm thấy không thoải mái khi đang “yêu” với chồng mà có con cùng trên giường.

Gần đây tôi thấy nhiều chị em chia sẻ với nhau bài viết Chocon ngủ chung mới làmẹ “khôn” trên facebook. Thực tình tôi vốn chẳng quan tâm. Vậy nhưng vì thấy bài viết được nhiều chị em “tung hô” quá, nên tôi nghĩ mình cũng nên nói chút quan điểm của bản thân về vấn đề cho con ngủ riêng hay chung – vấn đề vốn đã từng khiến cả gia đình tôi “náo loạn”.

Tôi sinh con trai – khi bé Ken mới chỉ là một phôi thai nhỏ trong bụng, tôi đã luôn có dự định sẽ cho con ra ngủ riêng chứ không ngủ cùng con. Tôi có nói với chồng và anh cũng đồng ý với vợ. Vậy là từ tháng thứ 7, khi bắt đầu được sắm đồ cho trẻ con, tôi và chồng đã đầu tư mua giường cũi, chăn đệm, gối chặn, quây cũi, nhạc chuông treo nôi, máy báo khóc….Tất cả đều được tôi đặt mua bên Mỹ của những hãng đồ sơ sinh tốt nhất nhằm mang lại cho con giấc ngủ thoải mái.

Nói là làm, đúng từ sau khi ôm Ken ở viện về, tôi để con ngủ cùng duy nhất chỉ 3 hôm đầu cho mẹquen việc. Sau đó, hai vợ chồng cho bé ra ngủ cũi riêng.

Chẳng "dại" cho con ngủ cùng giường - 1
Cho con ngủ cũi mới là tốt (ảnh minh họa)

Tôi nhớ hồi đấy, cứ đến 10h tối, sau khi bú mẹ hết cữ cuối cùng là tôi ru con ngủ rồi đặt bé vào cũi. Tôi bỏ cữ ăn đêm của con vì không muốn nửa đêm lại phải lích kích các “công đoạn” ngồi dậy, chạy ra cũi, bế con, cho ăn, đặt vào cũi, về lại giường…..Mấy hôm đầu đói đêm, Ken ngủ đến 3 giờ sáng là dậy, khóc lóc cũng dữ lắm. Vậy nhưng tôi kiên quyết ngủ ở giường mình và không chạy ra.

Tuy nhiên, vì sống cùng với bố mẹ chồng – tức là ông bà nội Ken nên tôi cũng gặp rắc rối trong quá trình dạy con của mình. Đêm nào cũng như đêm nào, cứ nghe Ken ọ ẹ khóc là mẹ chồng tôi lao vội lên phòng hai vợ chồng, đập cửa rầm rầm đòi vào rồi lao đến bế cháu cưng nựng. Hành động này của bà khiến tôi vô cùng bực mình. Không thể để tình trạng “trống đánh xuôi, kèn thổi ngược” nên tôi đã phải nói chuyện rõ ràng với ông bà về quan điểm của mình. Nhà chồng tôi rơi vào tình trạng “náo loạn” một thời gian vì ông bà luôn can thiệp vào chuyện để cháu ngủ riêng. Bà nội Ken thậm chí còn mẳng tôi “Chị có phải là mẹ nó không? Chị không cho nó ngủ cùng thì để nó ngủ với tôi”. Tuy nhiên, may mắn là chồng đã bênh vực tôi và để cho tôi được phép “con ai người nấy nuôi”. Chỉ sau 2 tuần, Ken đã biết bú no hơn vào ban ngày và tự ngủ xuyên đêm riêng tại cũi.

Con tôi đã ngủ riêng như thế suốt 3 năm nay và càng ngày, tôi càng thấy quyết định của mình ngày xưa là đúng đắn. Bởi theo tôi cho con ngủ riêng tôi mới là mẹ tốt. Thử tưởng tượng việc phải chăm con, cho con bú, cho con ăn dặm, thay bỉm, dọn dẹp, tắm rửa cho bé… Một ngày trời tôi đã dành toàn bộ thời gian cho con. Vậy nên tôi yêu khoảnh khắc khi con ngủ, kết thúc một ngày vất vả và tôi lại có thời gian cho riêng mình. Tôi cần có giấc ngủ của mình, một cách thoải mái và không vướng bận, để khi tỉnh dậy, tôi sẽ sẵn sàng làm một người mẹ tràn đầy năng lượng, “sung sức” nhất để chăm sóc cho con mình. Một người mẹ có một giấc ngủ vật vờ, một đêm dậy đến mấy lần vì con đói, con đạp, con quấy chắc chắn sẽ không thể có tâm trạng và sức khỏe tốt vào sáng hôm sau mà chăm con.

Thêm vào đó,  tôi còn có một lý do khác, cũng khá cá nhân thôi nhưng là vấn đề ai cũng phải đối mặt: chuyện “yêu” của bố mẹ khi ngủ cùng con. Có con không có nghĩa là quên chồng, là “bỏ đói” chồng. Bất cứ cặp vợ chồng nào đều cần duy trì “chuyện yêu” để gia tăng hạnh phúc gia đình và khiến vợ chồng gắn bó. Đấy là quan điểm của tôi. Tôi cảm thấy không thoải mái khi “yêu” mà có con cùng trên giường. Có con ngủ cùng, vợ chồng tôi sẽ phải vừa “yêu” vừa thấp thỏm vì sợ con thức giấc. Tôi biết nhiều gia đình cho con ngủ chung và bé không chịu “ra riêng” ngay cả khi đã học mẫu giáo, vào tiểu học. Trẻ con càng lớn thì chuyện quan hệ của bố mẹ khi có con ngủ cùng sẽ càng phức tạp. Tôi không muốn con mình sẽ phải bất chợt nhìn thấy những cảnh không nên thấy, không muốn tuổi thơ của con bị hủy hoại vì cha mẹ. Vì vậy, tôi thấy cần phải cho con ngủ riêng từ nhỏ – vì lý do này.

Cho trẻ ngủ riêng từ bé vừa tiện cho mẹ, vừa tốt cho con. Mọi người bảo trẻ ngủ riêng sẽ không tự lập, hay mút tay. Tôi thấy khi nhỏ con có hay mút tay thật, nhưng sau lớn 1 tuổi thì cũng tự động thôi . 3 năm nay con ngủ riêng rất ngoan. Cứ đúng 9h30 là đi ngủ, sáng 7h mẹ gọi dậy chuẩn bị đi mẫu giáo. Bé thông minh, lanh lợi và rất tự lập. Tôi thấy nếu phòng mà đặt vừa cái cũi, tội gì ta không cho con “ra riêng”?

Theo chia sẻ của độc giả ở địa chỉ mail baolinh_…@…………………

 

 

theo: eva

Leave a Reply

Or