Bầu lần 2, chồng vẫn ngoại tình

Ai cũng trách em dại, không bỏ anh nhưng bỏ anh bây giờ mẹ con em biết sống thế nào đây?

Ngày còn sinh viên, em ở trọ cạnh phòng anh. Ban đầu em tưởng anh là người tỉnh lẻ, lên đây làm ăn nhưng sau một thời gian em mới biết anh là trai Hà Nội chính gốc. Chỉ vì anh không muốn sống cùng mẹ và ông bà trong một gia đình nhiều điều tiếng nên anh đã bỏ ra ngoài, thuê phóng riêng để ở. Bố mẹ anh đã li dị từ 5 năm nay. Anh là người sống khá tính cảm nên rất hay tâm sự với em. Mỗi buổi tối trăng sáng, anh và em lại ra sân bóng để trò chuyện, càng ngày em càng thấy thương và yêu anh…

Anh sống tình cảm nhưng lại khá ương bướng và nghịch ngợm. Công việc của anh không ổn định nên anh phải thường xuyên xin tiền mẹ. Gia đình anh cũng thuộc hàng khá giả nên anh sống khá đầy đủ. Hơn 1 năm quen nhau, anh ngỏ lời yêu em và em cũng chẳng ngần ngại nhận lời bởi em chỉ là một cô sinh viên tỉnh lẻ đang theo học trung cấp. Gia đình em lại đông anh chị em và cũng chẳng khá giả gì. Mặc dù bạn bè luôn khuyên ngăn em không nên đến với anh vì trong mắt mọi người anh là người chẳng ra gì, chỉ là một thằng ăn chơi, không công việc. Vậy nhưng không hiểu duyên số thế nào em vẫn yêu anh. Đã nhiều lúc bọn em cãi vã, tính anh nóng nảy nên có lúc còn đánh em, thế nhưng chuyện xong rồi thì đâu lại vào đấy.

Bước vào năm học cuối chuẩn bị tốt nghiệp thì em có bầu, mặc dù chúng em chưa hề có ý định sẽ kết hôn. Em đã nghĩ rằng khi nghe được tin này, anh sẽ bắt em bỏ thai thế nhưng cách cư xử của anh khiến em vô cùng bất ngờ và càng tin rằng tình cảm của anh với mình là chân thật. Anh đã bảo em phải giữ thai và về nhà báo với mẹ để xin làm đám cưới. Rất nhanh chóng, chỉ 1 tháng sau đám cưới được diễn ra. Em từ một cô gái quê mùa, xấu xí bỗng trở thành một cô dâu Hà thành xinh đẹp. Đám cưới được tổ chức trong một nhà hàng sang trọng giữa thủ đô với bàn hoa rực rỡ khiến người thân trong gia đình em choáng váng. Mọi người đến chúc mừng em, nói em may mắn, một phát lên tiên… Em hạnh phúc lắm!

Bầu lần 2, chồng vẫn ngoại tình - 1
Hai lần có bầu ngoài ý muốn, chồng em đều chẳng quan tâm gì. (ảnh minh họa)

Sau đám cưới, vợ chồng em vẫn quyết định thuê nhà sống ngoài chứ không sống cùng mẹ vì chồng em ương bướng lắm. Vì cả hai đều không có công việc nên tiền sinh hoạt cũng như ăn ở vẫn phụ thuộc vào mẹ chồng. Đến lúc em bầu đến tháng thứ 8 thì chuyển về sống với mẹ anh vì sợ ở ngoài sinh nở sẽ không có ai phụ giúp. Sống trong nhà chồng em mới nhận ra nhà anh có quá nhiều điều tiếng. Nhà anh khá giả nhưng công việc của mọi người trong nhà đều rất mờ ám. Em về đây làm việc như osin, ngày ngày cơm nước và dọn dẹp nhà cửa. Em không được tham gia bất cứ việc nào quan trọng trong nhà. Chồng em thì rất ít khi ở nhà vì anh không hợp mẹ. Em an phận vì dù sao sống ở đây cũng tốt hơn nhiều cảnh thuê nhà.

Những tháng ở cữ, hầu như mẹ con em phải tự chăm sóc nhau. Em nhận ra một sự thật nghiệt ngã rằng em như người thừa trong gia đình này. Mẹ chồng em không quan tâm đến cháu nội đã đành, cay đắng hơn là chồng em cũng rất dửng dưng. Một tuần anh về nhà được khoảng 2-3 lần. Có lẽ ngày trước do yêu em anh mới đồng ý cưới nhưng bản chất con người anh thì không thể thay đổi được. Anh vẫn ăn chơi lêu lổng và chẳng thèm quan tâm đến người thân…

Con gái được 1 tuổi thì em tiếp tục mang bầu. Lại một lần nữa em bị lỡ kế hoạch. Khi em biết tin mình có thai thì bụng bầu đã được 4 tháng. Em chua xót lắm nhưng không đành lòng bỏ con. Ngày đó em cứ tưởng cho con bú hoàn toàn thì sẽ không thể có thai, ai ngờ…

Cuộc sống của mẹ con em trong ngồi nhà này ngày càng chua chát. Chẳng ai thèm quan tâm đến mẹ con em. Hàng ngày em vẫn cứ đi chợ, nấu cơm, dọn nhà và chẳng nói chuyện với ai. Cũng may mắn rằng dù mẹ chồng và ông bà không có tình cảm nhưng vẫn cho mẹ con em được ở đây và “ăn no mặc ấm”. Lần mang thai này em không được chồng chiều chuộng như lần đầu bởi tần suất anh về nhà mỗi ngày một thưa dần. Em cứ tưởng anh không hợp mẹ, anh bận công việc bên ngoài. Ai dè một hôm có một người phụ nữ gọi điện cho em. Cô ấy rất tự tin giới thiệu là bạn gái của chồng em. Cô ấy cũng không ngại hỏi thăm con gái lớn của em và còn biết tên ở nhà của nó là Nấm nữa. Trong khi em cứng họng chẳng nói được gì thì cô ấy thao thao bất tuyệt hỏi em có bị ốm nghén không? có mệt không? Thai tuần bao nhiều rồi?… Đau xót hơn khi đến cuối câu chuyện cô ấy chẳng ngần ngại nói rằng cô đang mang bầu một bé trai được 4 tháng mà bố của đứa trẻ chính là chồng em. Em quay cuồng…

Liệu có phải vì em không đẻ được con trai mà anh đã quyết định đi gái để kiếm con. Hóa ra trong suốt thời gian em vừa nhọc nhằn chăm con nhỏ, vừa mệt mỏi vì có thai thì anh lại trăng hoa bên ngoài. Trong suốt thời gian vợ anh đang cô đơn trong căn nhà này thì anh lại thuê nhà để sống như vợ chồng với người đàn bà khác. Em đã chua xót vô cùng, em không thể nghĩ được lối thoát nào cho mẹ con em nữa…

Nhiều bạn bè trách em dại, hãy bỏ anh luôn, hãy đi ra khỏi ngôi nhà ấy nhưng bây giờ em đang bầu bí thế này, Nấm mới chưa đầy 2 tuổi, em biết nương tựa vào ai để sống đây? Ôi sao cuộc đời lại nghiệt ngã với em đến thế…?

 

theo: eva

4 thoughts on “Bầu lần 2, chồng vẫn ngoại tình

Leave a Reply

Or